Tiểu Tổ Tông Dạy Các Ngươi Làm Người

Chương 39: 39: Tạm Thời Không Thể Làm Vợ Cháu Trai Lớn


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Edit by J
***
Tần Dư Trạch đang cười vui vẻ thì bỗng dưng nhận được ánh mắt cảnh cáo lạnh thấu xương của Tần Dư Hoài: “Xem ra là em rất rảnh nhỉ?”
Tần Dư Hoài không thể làm gì được Tô Tô, nhưng mà với thằng em Tần Dư Trạch này thì hắn vẫn tìm được cách.
“Anh cả, nhưng lời em nói với Tô Tô đều là thật mà! Vì chuyện tìm bạn gái cho anh mà ông bà nội thực sự đã rất lo lắng đấy!” Tần Dư Trạch trả lời hùng hồn.
Dù sao hắn không có nói sai, cho dù làm loạn đến trước mặt ông bà nội thì hắn cũng có lý!
Tần Dư Hoài lạnh giọng chất vấn Tần Dư Trạch: “Sự thật mà em nói là bảo em ấy dẫn một đám bạn nhỏ về nhà?”
“Khụ khụ.” Tần Dư Trạch ho nhẹ hai tiếng, giải thích nói: “Em không nghĩ đến là Tô Tô vậy mà lại hiểu lời của em thành như vậy.

Em còn cho rằng em ấy sẽ tóm một cô gái ở ngoài về cho anh cơ!”
Tần Dư Trạch trực tiếp ra lệnh: “Cho em năm phút giải quyết xong vấn đề trước mặt này.

Nếu không anh sẽ thu hết thiết bị điện tử của em, cắt hết wifi trong nhà.

Hơn nữa còn tự mình giám sát em làm xong hết một bộ đề Ba năm thi thử-Năm năm thi Đại học.

*Nguyên tác là 五年高考三年模拟, nó là tên một bộ đề ôn thi Đại học(hình dưới), nhưng mà mình chưa biết dịch sao cho chuẩn nên mình để tạm vậy nha.

Tần Dư Hoài nói được là làm được.
“Vãi! Anh cả, anh cũng ác quá rồi đi!” Đối với Tần Dư Trạch, cuộc sống không có mạng chính là địa ngục nhân gian!
Càng đừng nói đến việc còn phải bị anh cả trông chừng làm bài tập!
“Em thử xem.”
“Em không dám! Em không dám! Bây giờ em liền nghĩ cách giải quyết!” Tần Dư Trạch sợ ngay.
Nghe hai anh em này tranh luận, Tô Tô liền chống tay vào hông, nghiêm mặt phồng má, nghiêm túc nói: “Ta đang nói chuyện rất quan trọng! Không được xen vào! Rốt cuộc các ngươi có cần bạn gái nữa không?”
Tần Dư Trạch vội nói với Tô Tô: “Là như vậy Tô Tô, cháu dâu mà em tìm về tuổi còn nhỏ quá.

Anh cả là anh ấy đã trưởng thành rồi, phải tìm người trưởng thành mới được.

Nếu không thì đây là vi phạm pháp luật, phải đi tù ít nhất là ba năm!”
“Vi phạm pháp luật?” Tô Tô nghi hoặc chớp chớp mắt.
“Đúng! Vi phạm pháp luật! Rất nghiêm trọng! Sẽ bị chú cảnh sát bắt lại! Phải đi cải tạo!”
“Nghiêm trọng như vậy?”

“Đúng vậy! Rất là nghiêm trọng!”
Tần Dư Trạch lại nói: “Vì vậy lần sau chúng ta tìm vài bạn nữ lớn tuổi một chút!”
Tô Tô không rõ quy tắc tìm vợ chồng của loài người cho lắm.
Bé cho rằng chỉ cần cả hai bên tình nguyện là được.
Không nghĩ tới trong xã hội loài người còn có hạn chế về tuổi tác.
“Là như vậy à, vậy được rồi.” Tô quay đầu nói với các bạn nhỏ: “Cháu trai nhỏ của mình nói các cậu còn nhỏ quá, tạm thời không thể làm vợ cháu trai lớn được.”
Các bạn nhỏ nghe xong còn thấy hơi tiếc nuối và thất vọng.
Nhưng bọn họ vất vả lắm mới qua đây được để làm bạn gái cho cháu trai lớn của Tô Tô đó!
Tần Dư Trạch nói với các bạn nhỏ: “Các bạn nhỏ, trong nhà chúng ta có rất nhiều đồ ăn ngon.

Hôm nay mọi người đã vất vả rồi, nhanh đi ăn thôi nào!”
Tần Dư Trạch mặc dù cà lơ phất phơ nhưng mà dỗ trẻ con thì lại rành hơn anh trai im thin thít của mình nhiều.
“Dạ! Cảm ơn anh!”
Đám bạn nhỏ lập tức bị đồ ăn ngon thu hút sự chú ý, háo hức chạy qua ăn bánh ngọt mà người hầu Tần gia chuẩn bị.
Chỉ có Tần Lạc Vân không đi qua.
Bé nhìn Tần Dư Hoài, do dự một lúc lâu mới chậm chạp đi đến trước mặt Tần Dư Hoài.
“Anh cả…” Tần Lạc Vân ngẩng dầu, rụt rè gọi Tần Dư Hoài.
Giống như con thỏ trắng dễ bị hoảng sợ.
_Hết chương_.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận