Tiểu Tỷ Tỷ! Đừng Lười Biếng!

Chương 16: Vương Gia Cuồng Chiến Cần Nằm Giường 4




Ưu Tư lúc này có chút run,cảm giác bàn tay lạ lẫm đang từ bờ vai trần trắng nõn của cô lùi dần xuống dưới.

Từ nhỏ tới giờ,chưa có một thằng nào dám động vào cô hết.

Vậy mà!.

Bây giờ,đến người chuẩn bị kết thúc cuộc đời xử nữ của cô mà cô còn không biết tên người đó.

Nghĩ thế,tay Ưu Tư bất giác thắt chặt lại,ngăn cản ý định muốn giết người.

Nhưng bàn tay của người kia cũng nhỏ quá đi.

“Ta tên Ân Ly,quận chúa Thành vương phủ.


Ân Ly kéo phần áo mà Ưu Tư đã cởi ra lại,cài khuy cho cô.

Ưu Tư liền mở đôi mắt to ra thẳng nhìn cô,không nói lời nào.

“Là nữ tử.

Cảm thấy thiếu điều gì đó,Ân Ly liền bổ sung thêm,tay vẫn tiếp tục cài tiếp phần áo.

Ưu Tư lúc này mới nhận ra điều kì lạ.

Tay Ân Ly rất nhỏ,trắng hơn những nam tử khác.

Với lại,nhìn kĩ mới thấy,eo cũng nhỏ hơn.

Mùi hương trên người thơm nhẹ,không có mùi như nam tử.

Mắt nàng cũng không chứa dục vọng,rất không có hồn.

“Nhìn kĩ rồi phải không?”
“Quận chúa tha tội.

Tiểu nữ đã mạo phạm ngài.


Ưu Tư vội quỳ xuống,cầu xin tha tội với Ân Ly.

“Ấy!Cô có thể đi rồi!”
“Nô tỳ không có nơi nương thân,cầu quận chúa cho nô tỳ theo ngài,thề chết cũng trung thành với ngài.


Ân Ly nhìn Ưu Tư,khoé môi khẽ nâng.

Ưu Tư,nữ phụ.

Mồ côi,được nghĩa phụ nhận nuôi.

Nghĩa phụ có võ,từng là một quan phủ,có một người con trai.

Lớn lên,dung mạo xinh đẹp nên người con trai của lão tơ tưởng.

Đổ tội Ưu Tư quyến rũ,nên Ưu Tư bị bán vào Thanh Lầu này(do con trai lão âm thầm làm.

).

Sau được nam chính mua lại,làm nô tỳ thân cận,bảo vệ người ta.

Vốn là được nam chính cứu,nên Ưu Tư chỉ muốn một lòng trung thành.

Cho đến chết đi,vẫn luôn nhớ đến nam chính một cách âm thầm.

“Ưu Tư,cảm ơn cô đã tin tưởng ta.


Có lẽ cô mới đến kinh thành,tôi cũng vậy.

Chúng ta đi chơi đi.


Ân Ly kéo tay Ưu Tư ra khỏi Thanh Lầu,mặc kệ mọi người xung quanh bàn tán.

Vì đôi nam nữ này,đúng là quá đẹp.

Nhất là nam tử kia.

Ưu Tư nhìn Ân Ly.

Dù không biết tại sao cô công chúa này biết chuyện của cô,nhưng!
Cảm ơn người đã giúp đỡ ta.

Ta nguyện trung thành với chủ nhân.

********
“Ưu Tư,cô có thích một người nào đó chưa?”
“Dạ?Chưa.


Ân Ly đi trên phố cùng Ưu Tư,ngắm đèn lồng sáng rực rỡ.

“Nếu cô thích ai,ta sẽ giúp cô.


“Cảm ơn tiểu thư.

Ta sẽ luôn trung thành với ngài.


“Bỏ cái vụ ngài gì đi,chúng ta ăn!”
Ân Ly kéo tay Ưu Tư lạc vào đám người,đi ăn các món ngon rong đường.

“Tư!Chạy!”
Vừa lạc vào đám người,Ân Ly và Ưu Tư liền chạy nhanh.

Từ nãy giờ,luôn có một đám áo đen đi theo sau bọn cô.

Có thể đánh lừa Ưu Tư nhưng không đánh lừa được cô.


Đám áo đen kia thấy mục tiêu liền chạy theo thục mạng,dùng phi công chạy theo.

Ân Ly vừa chạy,vừa kéo tay Ưu Tư đến thở hắt đến mệt.

Ưu Tư cũng coi là biết võ công,nhưng làm sao mà đấu lại đám người kia.

Còn cái thân thể này cũng vậy.

Nữ tử,mềm dẻo.

Võ công một chút là để phòng thân thôi.

Thân thể này,nói thật hơi yếu,như mèo cào ý.

Quan trọng là,gọi Cẩu hệ thống không được!!!
“Ưu Tư,chạy bên kia.

Ta chạy bên này.

Hẹn nhau tại Tửu lầu gần sông.


“Nhưng, tiểu thư!.

.


“Nhanh!!!”
Ân Ly đẩy Ưu Tư đi thật nhanh,còn mình thì cũng chạy vào một cái ngõ nhỏ.

Chạy được một lúc,thì không thấy bọn chúng đâu.

Hình như là chạy về phía Ưu Tư rồi.

Ân Ly,cô!
Không muốn mất một người vừa mắt mình!



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận