Trọng Sinh Đái Trứ Khuê Mật Tẩu Mạt Thế

Chương 38: Trận Chiến



Đằng mạn: dây leo
Mị lực: Khả năng thu hút người khác
Tập kích: Đánh nhanh và bất ngờ
Lưỡng bại câu thương: Cả hai bên đều bị tổn thất, không bên nào có được lợi.

“Biến dị thực vật?” Lam Linh Úc kinh ngạc, “Không phải chỉ có báo hoa biến dị hay sao? Giờ lại lòi ra biến dị thực vật?”
Nếu như không phải năng lực của cô có thể phá ảo cảnh, Tô Tuệ Dung cũng không tin được những vật trước mắt là giả, chẳng qua ánh mắt của cô nhìn thấy không giống những người kia.

“Mình khẳng định, nơi này tuyệt đối có biến dị thực vật, phải là thực vật có kĩ năng mê hoặc, chẳng qua mình không biết nó cấp mấy thôi.”
Sắc mặt Lam Linh Úc trở nên khó coi, cô tin tưởng phán đoán của Tuệ Dung, “Báo biến dị đã khó đối phó rồi, hơn nữa lại có biến dị thực vật núp trong tối, Tuệ Dung, chuyện này sợ rằng chúng ta không xen vào được.” Có thể gây phiền toái cho ngụy nam vũ đương nhiên là chuyện tốt, nhưng mạng nhỏ đương nhiên phải giữ lại.

Tô Tuệ Dung âm thầm gật đầu, đang lúc chuẩn bị rời đi, một chuyện quỷ dị xảy ra.

Một con báo hoa mềm mại nhàn nhã bước ra, nhưng những người kia lại giống như không có phát hiện, ngơ ngác đứng tại chỗ, nếu như bây giờ có người đứng trước mặt bọn họ, liền có thể thấy, ánh mắt của bọn họ đều vô hồn, hoàn toàn không chút sức sống nào cả.

Con báo hoa đi lại gần một cách im lặng, móng vuốt bén nhọn hướng tới cổ Triệu Phi – Nó biết, người này rất lợi hại, chỉ cần giết hắn, những người kia không phải uy hiếp với nó.

Cùng lúc đó, ba mũi tên bay nhanh về phía con báo, báo hoa vì tránh né chỉ có thể dừng công kích lại.

Là Thinh Kiến Vũ động thủ.

Hắn một mực đi theo sau Lam Linh Úc cùng Tô Tuệ Dung, hắn không biết hai người muốn làm cái gì, nhưng tính hắn cũng không tò mò, tương đối lãnh đảm, chẳng qua chỉ đi theo lưng hai người họ mà thôi.

Bởi vì khoảng cách khá xa, hắn không có bị biến dị thực vật mê hoặc, vì vậy, mọi chuyện hắn nhìn thấy tương đối rõ ràng, đúng lúc nhìn thấy con báo hoa vồ tới, hắn mới kịp thời cứu Triệu Phi.


Chẳng qua là, hành động này cũng khiến hành tung của hắn bị bại lộ.

Ánh mắt màu đỏ của báo hoa nhìn chằm chằm hướng mũi tên bay tới.

Tô Tuệ Dung cùng Lam Linh Úc cũng bị lộ tung tích.

Một cái cầu lửa thẳng tắp bay tới, trực tiếp đem cây cối đốt thành than, nhiệt độ chung quanh theo đấy mà vặn vẹo, như vậy có thể thấy, cầu lửa kia có nhiệt độ không phải trò đùa, trúng người chắc chắn sẽ không toàn mạng.

Mà lúc này, báo biến dị ngửa mặt lên tròi rống to, không có chú ý tới ba người bọn họ nữa, động tác nhanh nhẹn hướng đám người kia.

Động tác của nó vô cùng nhanh, mắt thường không thể nhìn thấy hành động của nó, chỉ có dùng tinh thần lực quan sát chung quanh như Lam Linh Úc mới có thể nhìn thấy.

Lam Linh Úc lôi keo Tô Tuệ Dung tránh ra, một lớp băng thật dày bao quanh hai người, dù hỏa cầu không đụng trúng nhưng vẫn làm lớp băng đấy tan đi khá nhiều.

Mà động tác của Thinh Kiến Vũ còn nhanh hơn gấp bội, nhờ dị năng hệ phong hắn vừa tránh cầu lửa, vừa có thời gian kéo cung ngắm bắn.

Chẳng qua báo biến dị tốc độ quá nhanh, coi như Thinh Kiến Vũ đến kịp cũng chỉ có thể cứu được mấy người, trong chớp mắt, đã có ba ngươi thiệt mạng dưới nanh vuốt của con báo hoa.

Mùi tanh từ từ lan tỏa trong không khí.

Lúc này, những người kia mới tỉnh lại trong mê muội.

Thấy báo biến dị gần ngay trước mắt mình, tất cả bị dọa sợ.

Triệu Phi hừ lạnh một tiếng, tiện tay tạo một tia sét, phóng về phía báo hoa.


Con báo hoa nhanh chóng né tránh, rất nhanh thoát khỏi công kích của Triệu Phi, bốn móng vuốt nhanh như bay ổn định trên mặt đất, nó phóng ra một chuỗi hỏa cầu liên tiếp trực tiếp, trực tiếp rơi hướng đám người kia.

Lực chú ý của đám người kia đều đặt lên con báo biến dị nên không có ai thấy vẻ mặt kinh ngạc của Lý Minh, bởi vì lần trước Lý Minh không có gặp chuyện như vậy, mặc dù hoàn cảnh vẫn như vậy nhưng lại không giống lần này, báo biến dị đến giờ mới phát hiện.

Mà lần này bọn họ có năm người, nhưng thật sự xui xẻo, mấy người của Lý Minh đều bị con báo hoa giết chết, bọn họ chỉ còn hai người, hai người đành kín đáo lùi ra sau, dần dần đến ven bụi cây, nơi này vừa đúng lúc là giới hạn của ảo cảnh.

Tô Tuệ Dung cùng Lam Linh Úc nhìn nhau, hai người ở vị trí khá kín đáo, lúc hỏa cẩu đánh tới đây đám người kia chưa tỉnh lại từ mê hoặc nên không biết nơi này còn có thêm hai người.

Vì thế hành động của Lý Minh đều lọt vào tầm mắt của họ.

Hai người Lý Minh cũng không rời đi, chẳng qua tìm một nơi trốn, nhìn dáng dấp như cũ muốn thực hiện kế hoạch để người Thanh Bắc cùng báo biến dị tự diệt lẫn nhau – Quả nhiên, mị lực của nguyên tinh cấp ba rất lớn.

Tô tuệ dung thấp giọng nói, “Xem ra Lý Minh cũng không biết nơi này còn có biến dị thực vật.” Nếu như biết, hắn nhất định sẽ chạy trốn, cũng không tìm một dị năng giả cấp ba tới nơi này, biến dị động vật cấp ba rất khó giải quyết, hơn nữa còn có một biến dị thực vật không rõ là cấp mấy.

Lam Linh Úc gật đầu một cái, “Đúng là như thế.”
Ở kia, mọi vật đều biến đổi về bộ dáng lúc trước.

Thật ra thì cũng không có nhiều biến hóa, chẳng qua đống xương trắng cùng mấy thây khô phá lệ thu hút ánh mắt người khác.

Thinh Kiến Vũ cùng Trệu Phi hiện giờ đã cùng báo hoa đánh nhau, bọn họ đều là dị năng giả cấp ba, lại cùng một thế lực, Triệu Phi so với Lý Minh thì nguyện ý tin tưởng Thinh Kiến Vũ nhiều hơn, hai người mặc dù không có hợp tác cùng nhau lần nào nhưng khả năng phối hợp tương đối ăn ý.

Chẳng qua báo biến dị cấp ba cũng không phải dễ đối phó, báo hoa tốc độ quá nhanh, công kích của bọn họ mấy lần rơi vào khoảng không, hơn nữa cũng bị thương, nặng nhẹ đều có, dị năng tiêu hao không ít, hơn nữa con báo hoa kia còn thường tập kích những người bên cạnh, khiến mười mấy người giờ chỉ còn lại mấy người sống sót, không gian mùi máu tanh càng ngày càng nồng đậm.


Thinh Kiến Vũ quyết định thật nhanh, “Triệu Phi, đi!” Bọn họ không phải đối thủ của con báo này, nếu như không đi, nhất định sẽ phải chết.

Triệu Phi cắn răng, nguyên tinh cấp ba, hắn thật sự bỏ không được, chẳng qua là hắn cũng biết một người không thể nào đối phó được với con báo này, “Thinh Kiến Vũ, nguyên tinh cấp ba này tôi nhất định phải có, tôi sẽ không đi!” Hắn đã dừng lại ở hạ cấp ba quá lâu rồi, nếu có viên nguyên tinh này, hắn có thể lên được trung cấp, cái này có sức cám dỗ quá lớn, hắn không cách nào cự tuyệt được.

Thinh Kiến Vũ cau mày, hắn biết nhiều hơn so với Triệu Phi, Triệu Phi tới giờ cũng không biết, nơi này không chỉ có mỗi một con báo biến dị, “Triệu Phi, nơi này còn có biến dị thực vật, chúng ta không giải quyết được.”
Triệu Phi không tin.

“Biến dị thực vật cùng biến dị động vật sẽ không xuất hiện cùng chung một chỗ, Thinh Kiến Vũ, cậu không giúp tôi thì đừng có dùng lời lừa gạt ấu trĩ như thế!” Triệu Phi cười lạnh, hắn giờ phút này đứng ở một chỗ, hai tay giơ nên cao, nhất thời, vô số tia chớp xuất hiện.

“Tuệ Dung!” Lam Linh Úc đột nhiên kêu lên, chỉ vào một góc, “Cậu nhìn kìa.”
Tô Tuệ Dung quay sang hướng Lam Linh Úc chỉ thấy một nhánh cây màu xanh lặng yên trườn trên mặt đất giống như một con rắn lục, lúc này đã tới bên chân Triệu Phi.

Nhưng mà, không có người nào phát hiện.

“Linh Úc, cứu người.” Biến dị thực vật cùng biến dị động vật, còn có tang thi, đều là thiên địch của loài người, bất kể con người có mâu thuẫn với nhau như thế nào, cũng không thể trơ mắt nhìn đồng loại của mình chết dưới tay biến dị động vật hay biến dị thực vật, nói cách khác, cho dù chết, cũng phải chết trên tay con người; biến dị thực vật, biến dị động vật, tang thi là cái thá gì cơ chứ!
Lam Linh Úc đương nhiên biết suy nghĩ của Tô Tuệ Dung, cô từ trong rừng nhảy ra, vung tay lên, sợi dây leo liền bị đông cứng, vừa lúc rơi xuống chân Triệu Phi, mà lúc này, Triệu Phi cũng đã chuẩn bị xong, tạo một lôi cầu thật lớn.

Vung đi một cách chậm chạm, biến dị báo đó nhưng không có chút hành động nào.

Không phải nó không muốn động, mà chung quanh nó bị lôi cầu bao bọc bởi các tia sét, nó căn bản không có cách nào nhúc nhích.

Dị năng của Triệu Phi dùng đã hết, thoát lực, miễn cưỡng chống đỡ cơ thể, thấy đằng mạn bị đông lại bên chân, hắn bị dọa khiếp vía.

Cái dây leo này tới đây bao giờ?
Đằng mạn mặc dù bị đông cứng, nhưng bởi vì Lam Linh Úc cách khá xa, nên chẳng bao lâu, đẳng mạn đã cử động được, nhanh chóng phóng tới bắp đùi Triệu Phi.

Triệu Phi chỉ cảm thấy hơi tê sau đó cũng không thấy gì nữa.

Chính Thinh Kiến Vũ đã dùng một đao này, trực tiếp cắt đứt đằng mạn, sau đó đằng mạn trên đùi Triệu Phi tự động rơi xuống, chẳng qua màu xanh của đằng mạn đã bị màu đỏ nhuộm lên.


Thinh Kiến Vũ cảnh giác quan sát bốn phía, chỉ sợ biến dị thực vật bất ngờ đánh tới.

Thân thể Triệu Phi khẽ động, sắc mặt cũng tái nhợt, một người trong đội đỡ Triệu Phi lên.

Bên kia, lôi cầu rơi trúng người báo biến dị, đem đến thương tổn không nhỏ cho báo hoa, dù sao đó cũng là chiêu cuối của Triệu Phi, thân thể của báo hoa một mảng cháy đen, mùi thịt lan tỏa lẫn vào mùi máu tanh sẵn có trong không gian.

Triệu Phi lộ vẻ vui mừng, “Nhanh nhanh giết nó, đem nguyên tinh moi ra.”
Đằng mạn không biết từ nơi nào xông ra, nhanh chóng kéo lấy thân thể báo hoa, kéo đi.

Lý Minh một mực núp ở một bên không nhịn được nữa, cũng không nhớ đang ẩn núp, trực tiếp nhào rồi ngoài, hỏa cầu liên tiếp hướng tới Đằng mạn, “Để con báo kia ở lại.”
Triệu Phi cũng đột ngột xuất hiện, dị năng sắp cạn kiệt rồi, nguyên tinh cấp ba gần ngay trước mắt, làm sao hắn có thể để mất?
Thực vật đều sợ lửa, coi như là biến dị thực vật cũng không ngoại lệ, cảm giác được hỏa cầu sắp tới gần, đằng mạn rất nhanh rụt trở về, Lam Linh Úc nhanh tay dùng tinh thần lực bám lên đằng mạn, một tia rất nhỏ bé.

Tô Tuệ Dung muốn biến dị thực vật, biến dị Thủy Thảo không có tính công kích, mà đằng mạn lại là biến dị thực vật có tính công kích, cho nên để Tô Tuệ Dung phòng thân là đủ.

Lý Minh mừng rỡ như điên, hắn thấy, những người kia đã hết giá trị lợi dụng, dị năng giả cấp hai cấp ba gần như không còn khả năng chiến đấu nữa, những người khác đều là cấp hai lại bị thương nặng, thực vật lại cùng hắn tương khắc, không đáng để lo.

Đem tất cả mọi người giải quyết ở chỗ này, sau đó đổ cho biến dị động vật, không ai biết được họ chết ở đây là do Lý Minh này.

Mà khi hắn lấy được nguyên tinh cấp ba, cùng nguyên tinh của hắn, rất nhanh có thể đột phá cấp hai, trở thanh cao thử cấp ba, như vậy, Ngụy Nam Vũ cũng phải nhìn sắc mặt hắn mà làm việc.

“Lý Minh, mày thật sự có mưu tính.” Triệu Phi lạnh lùng nhìn, hắn cũng không đần, bây giờ nhìn thấy Lý Minh bình yên vô sự xuất hiện, cũng biết âm mưu của Lý Minh, đơn giản muốn hắn cùng báo biến dị lưỡng bại cầu thương, ngư ông đắc lợi.

“Thật không ngờ, mày ngược lại là một tay tính toán hoàn hảo.” Triệu Phi mắt lạnh nhìn hắn, hắn cũng không đần, bây giờ nhìn đến lý sáng ngời bình yên vô sự đích xuất hiện, cũng biết lý sáng ngời đánh lại cái gì chủ ý, đơn giản chính là muốn nhìn hắn và kim tiền báo lưỡng bại câu thương, hắn tốt ngư ông thủ lợi.

Chẳng qua, muốn làm “ngư ông” dễ thế sao?
Ánh mắt của hắn đột nhiên rơi trên người con gái đột nhiên nhảy ra kia..


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận