Phong Trần ông ta vốn đang định giáng cho cậu thêm một cú đấm thì cả ba luồng linh khí tỏa ra, ngay khoảng khắc tay ông ta gần đấm xuống thì cả ba thanh kiếm linh của ba người Mạnh Hiên, Giang Kha Và Vũ Lăng đã kề trên ông ta rồi.
Thấy có biến hắn mới thu tay và nhảy lùi về sau, lạ thay tại ba đồ đệ thân truyền của Thanh Quan Chân Quân lại tấn công ông, không chỉ vậy những thiên tài quái vật này lại bảo vệ một đứa ngoắc con nữa.
Mạnh Hiên, Giang Kha Và Vũ Lăng vốn đã xong tiết học nên tính đi qua đón đệ đệ thân yêu của họ đi nhưng khi vừa bước vào võ đường của ngoại môn thì thấy, một giáo sư Đại Thừa kì lại ra tay với một cậu nhóc chỉ mới Nguyên Anh Kì thậm chí còn chưa hoàn chỉnh, mà người bị đánh đó lại là đệ đệ của họ, bộ ông ta không biết đệ ấy là đệ tử của Thanh Quan Chân Quân hay sao mà giám ngông cuồng, cả ba không kiềm được mà phát ra sát khí không cho ông ta mặt mũi cả ba cùng tấn công.
” Nguyên sư đệ, đệ có sao không cơ thể có bị thương không ” Hiên Sư Tỷ cô lại dùng tay đỡ đầu của đệ đệ mình lên thì mới phát hiện linh mạch trong người đệ ấy đã có một vài cái vỡ nát, cũng phải thôi dù cậu có mạnh thế nào thì hiện tại cũng chỉ là Nguyên Anh chưa hoàn chỉnh vận động quá mức nguồn linh lực sẽ khiến nó phản phệ mà gây hại cho bản thân.
Ninh Nguyên cậu khá đau nhưng vẫn tiếp túc màn diễn của chính mình, hôm nay dù có cho linh mạch vỡ hết cậu cũng phải khiến tên này bị trúc xuất khỏi vị trí tôn sư.
” Sư!.
sư tỷ đệ sợ lắm, sao sư tôn lại tấn công đệ chứ, rõ ràng là trước khi thi đấu ông ta bảo có thể dùng mọi cách để chiến thắng mà không từ thủ đoạn mà sao giờ ngài ấy lại tấn công đệ chứ ” cậu vừa nói vừa làm cho nước mắt rơi xuống giáng vẽ cậu bây giờ chả khác gì một đứa trẻ đang cố gắng cầu cứu người khác vậy.
Vũ Lăng và Giang Kha thấy cậu khóc thì càng tức giận hơn, thu hồi lại kiếm linh họ quay sang dỗ cậu nín khóc, cậu thì như vậy càng tỏ ra vẻ ấm ức và ho ra máu, Mạnh Hiên cô nhìn đệ đệ mình rồi nhìn lại hắn với ánh mắt giận dữ nhưng lí trí đã giữ cô lại, đánh sư tôn đại diện cho tội phản nghịch, cô dùng phù chú truyền âm đưa mọi việc xảy ra đến sư phụ mình.
Bên tên Phong Trần hắn thấy hành động kì lạ của ba đệ tử nội môn thiên tài này mới lấy làm lạ vốn định nói đây là chuyện dạy đỗ ở ngoại môn bảo họ đừng xen vào nhưng rồi thì hay rồi thằng bé hắn vừa đánh lại là tiểu đồ đệ của Thanh Quan Chân Quân lần này hắn nhận đủ rồi.
bùa truyền âm vừa bay đi chưa đến một phút sau Thanh Quan Chân Quân ông đã bay đến không những vậy theo sau ông còn cả Ngọc Linh Chân Quân, Triêu Hoàng Chân Quân và cả Thái Tổ ngài cũng đến xem có chuyện gì mà lại khiến cho đệ tử thân truyền của ông tức giận đến nỗi đang hội nghị thì lại phá cửa chạy đến đây.
” Đệ tử Vũ Lăng, Mạnh Hiên, Giang Kha bái kiến Thái Tổ, phái kiến Sư phụ và các vị trưởng lão ” Không chỉ ba người bọn họ, tất cả tu sĩ và ngay cả Phong Trần hắn cũng quỳ xuống.
Thanh Quan Chân Quân ông nhìn bao quát thì thấy đồ nhi của ông đang nằm ở góc tường, góc tường thì thủng một lỗ to, miệng cậu thì máu cứ không ngừng chảy ra, ông dùng linh lực dịch chuyển cậu lên tay ông, tại sao đồ nhi của ông lại bị thương nặng thế này, linh lực đã hỗn loạn thì thôi nay linh mạch đã vỡ nát đi vài cái, ông dùng đôi mắt ngập tràn sát ý nhìn về phía nhưng người quỳ ở dưới.
” Vũ Lăng con trả lời ta, chuyện gì đã xảy ra và tại sao sư đệ con lại bị thương tới mức độ này ” Thanh Quan Chân Quân ông tức giận tỏa ra sát ý xuống toàn bộ võ đài làm cả cái võ đường run chuyển.
Nghe giọng điệu thì cậu biết chắc sư phụ cậu đã tức giận, không giám dài dòng cậu thuật lại toàn bộ mọi chuyện do chính mắt anh thấy và những lời cậu nói lúc đó, nghe xong ông lại càng tức giận hơn.
” Phong Trần ngươi ỷ bản thân mình ngồi vào chiếc ghế trưởng lão ngoại môn được bao lâu và giờ ngay cả đồ nhi của bản tôn ngươi cũng giám đánh, ai cho ngươi cái gan đó thế hả ” Ánh mắt ông nghiệm nghị nhìn trực diện vào hắn làm hắn run rẩy chả biết nói gì.
Ngọc Linh Chân Quân bà đứng khuyên nhủ ông hãy thu hồi bá khí lại bởi nếu ông cứ để bá khí tỏa ra thế này thì một lúc nữa sẽ có chuyện mất, có vài đệ tử ngoại môn không chịu được nên đã ngất rồi, và khuyên ông hãy làm rõ đầu đuôi mọi chuyện trước.
Bá khí được thu hồi, Phong Trần hắn mới ngưng run rẩy mà nói.
” Bẩm thưa thần tôn, là đệ tử của ngài ra tay trước, đệ tử của ngài đã phế đi linh mạch của đồ nhi ta nên ta mới muốn dạy dỗ lại!.
” chưa kịp nói dứt câu thì hắn lại bị một đạo ấn quan nhấn lúng xuống đất.
Người dùng ấn quang đó là Triêu Hoàn Chân Quân, ông ta là người tuân theo đạo nghĩa một trưởng lão ngoại môn lại giám tranh chấp đối kháng với trưởng lão nội môn còn ra hệ thống gì.
” Phong Trần luật lệ tỷ thí mà ngươi đưa ra ngươi nghĩ bọn ta không biết sao, ngươi vốn là vì đồ đệ của ngươi mà tấn công đồ đệ của ta nay nhân chứng vật chứng đều có đủ ngươi còn ngụy biện sao ” Thanh Quan Chân Quân ông không nể nang gì nữa lấy kiếm linh của bản thân ra nhưng chưa kịp làm gì thì Thái Tổ ngài đã chen vào chấm dứt việc này.
Thái Tổ ông từ lúc tới đây đã dùng nhãn pháp của mình quan sát tất cả đúng là tên Phong Trần này nhìn bề ngoài thì cũng được xem là người tốt nhưng nếu nhìn sâu vào trong thì linh hồn của hắn rất ô nhiễm, mà một linh hồn ô nhiễm thì không thể hợp với một tiên môn được.
” Phong Trần ta trưởng môn của Thái Huyền Tông sẽ ra lên trục xuất ngươi ra khỏi tông môn kể từ ngày hôm nay, không chỉ vậy sẽ phế bỏ đan điền của ngươi kể từ hôm nay trong giới tu đạo sẽ không còn tên ngươi nữa ” Dứt lời ông phất tay tao của mình đan điền của Phong Trần tự động vỡ nát khiến hắn đau đớn ngất xỉu, còn cậu thì được sư phụ mình bế về Thanh Trì Điện