Thầm kêu không ổn. Cố Minh Tuyền liền bật người nhanh như thiểm điện về phía Cố Diệp Ninh và không quên phóng ra vô số băng vỡ về phía Nam Cung Lãnh Dạ hòng che tầm nhìn.
Cố Diệp Ninh biết ý định của Cố Minh Tuyền muốn ở chung một chỗ với cô tránh Khoá Không của Lãnh Dạ. Không chần chừ Cố Diệp Ninh liền tạo lốc xoáy với sức gió khủng khiếp lấy mình làm trung tâm nhằm thổi bay Cố Minh Tuyền ra xa cho Lãnh Dạ ra tay dễ dàng.
Cố Minh Tuyền biết thời cơ đã đến, cho tay vào túi áo sau đó liền hoá lỏng băng của mình ném vào trong lốc xoáy rồi phóng Lôi Điện.
Mọi việc diễn ra rất nhanh chỉ trong 5s nhưng đã đủ để Nam Cung Lãnh Dạ ngừng ngay việc dựng Khoá Không mà tạo chiêu thức hoá giải của Cố Minh Tuyền.
Nhưng chỉ chậm 2s Cố Diệp Ninh trong trung tâm gió xoáy đã bị điện giật đến tê dại chân tay rồi. Tuy đầu óc còn thanh tỉnh nhưng cô vẫn cần chút thời gian hồi phục.
Cắn răng điều tức cơ thể Cố Diệp Ninh thầm mắng Cố Minh Tuyền năng lực thấp hơn cũng có thể khiến cô khó ứng phó, dù có nhanh chạy ra thì cô vẫn bị điện giật thôi vì băng trước đó Cố Minh Tuyền tấn công vẫn còn dưới chân cô đã hoá lỏng hất ướt cả người và mặt đất cô đang đứng rồi. Tốc độ của cô không nhanh được hơn tốc độ dòng điện.
Nhìn bản thân được Lãnh Dạ dựng phòng bảo hộ, cô ngước về phía trước hai bóng dáng đang so chiêu không ngừng nghỉ.
Niệm chú mang thanh kiếm đen tuyền của mình từ không gian ra. Cô liền nói với Lãnh Dạ mau thả cô ra ngoài.
Nam Cung Lãnh Dạ nhíu mày nói cô ở yên đó anh có thể ứng phó được. Dị năng đã đến cấp 5 sơ kỳ như anh há lại không diệt được một kẻ mới cấp 4 sơ cấp sao. Dù cô ta có lươn lẹo đến đâu anh cũng có thể đốt dòng chữ đó một lần nữa lên gương mặt kinh tởm của Cố Minh Tuyền.
Cố Minh Tuyền không ngừng phát Lôi điện đối phó với Nam Cung Lãnh Dạ, đồng thời sử dụng cả chiêu của Cố Diệp Ninh để tạo hiệu quả mong muốn.
Cái lạnh buốt thấu xương thấu tuỷ không ngừng lan ra khiến các dị năng giả đã đứng cách rất xa vẫn cảm thấy được.
Trâu bò đánh nhau ruồi muỗi chết. Họ còn muốn sống a….
Cố Diệp Ninh tuy được ở trong lồng phòng hộ bảo vệ nhưng không hiểu sao càng lúc tứ chi của cô lại càng tê dại. Cảm xúc đó không hề giảm trái lại khiến cô thấy run rẩy từng đợt.
Nam Cung Lãnh Dạ nhận thấy tình hình không ổn phía mèo nhỏ liền đình chỉ động tác hướng về lồng bảo vệ. Tiểu Ninh của anh đang run run ngồi đó và tình trạng có vẻ xấu đi. Tại sao lại….????
Nhân lúc mấy giây thất thần đó Cố Minh Tuyền đã nhanh chóng phóng ra một đạo băng khiến cánh tay phải của Nam Cung Lãnh Dạ rách ra một vết thương lớn máu chảy không ngừng.
Híp híp mắt cười điệu bộ cực kỳ giống ác quỷ, Cố Minh Tuyền khoái trá khiêu khích “Sao hả??!! Lãnh Dạ ca ca phân tâm gì vậy nha. Cố Diệp Ninh sao?”
Sau đó tay chỉ về phía bóng dáng đang an toàn nằm trong lồng bảo vệ.
Khục khục khục…. cười thêm mấy tiếng, Cố Minh Tuyền nhẹ nhàng cất giọng“Tôi đã gieo một loại hạt siêu siêu nhỏ trong lốc xoáy Cố Diệp Ninh tạo ra, loại hạt đáng yêu tôi vô tình có được trong khu rừng phía tây sẽ đem đến kinh hỉ rất lớn cho ai dính phải nha. Ví dụ như nếu tôi sử dụng dị năng gì ở cách xa chỗ tôi gieo hạt, thì số hạt đó sẽ sinh từ trường tạo dị năng y hệt như tôi đang làm vậy”
Nam Cung Lãnh Dạ và Cố Diệp Ninh nghe đến đó đều giật mình. Có loại hạt nghịch thiên đó ở khu rừng phía tây sao.
”Hay đúng không??!!” Vừa nói Cố Minh Tuyền vừa không ngừng tạo công kích cho Hoả Diễm của Nam Cung Lãnh Dạ thêm mạnh mẽ. Chưa đủ, cô muốn nó phải to hơn nữa.
”Loại hạt này ở sâu trong rừng mới có nha. Nó nhỏ xíu như hạt bụi vậy, lúc thả tôi có “tráng” dị năng lên hạt rồi nên bây giờ nếu tôi dùng dị năng thì cô gái của Lãnh Dạ ca ca sẽ…..” Ngừng một chút, Cố Minh Tuyền liền tạo một đạo sấm sét cực lớn diện tích rộng 1m vuông đánh về phía Nam Cung Lãnh Dạ đang đứng.
“…. như này này”
Kèm theo đó là tiếng rên đau đớn của Cố Diệp Ninh.
”Đó là sự cộng hưởng đó nha… Giờ anh có mở lồng cũng vô dụng, hạt bám hết vào quần áo rồi trừ phi bắt cô ta cởi hết đồ và cạo tóc. Hoặc là…….” Cố Minh Tuyền tốt bụng giải thích. Mắt Nam Cung Lãnh Dạ đỏ ngầu chứng tỏ anh đang vô cùng tức giận. Tiểu Ninh của anh!!
”Hoặc là giết tôi đi”
Vừa dứt lời, Nam Cung Lãnh Dạ đã bẻ gãy lời định nói khác của Cố Minh Tuyền bằng một loạt đạo Hoả Diễm trắng có độ nóng cực hạn. Nhưng không hiểu sao Cố Minh Tuyền vẫn chần chừ chưa muốn lao vào ngọn lửa đó.
Cô có cảm giác đây không phải là ngọn lửa cô muốn.
Nam Cung Lãnh Dạ như biến thành sát thần liên tục tạo thương tổn cho thân thể Cố Minh Tuyền, quần áo cô đã rách tơi tả cháy khét nhuốm máu nhưng gương mặt cô vẫn mỉm cười như thể mọi việc đang xảy ra đúng quỹ đạo.
Cmn đúng là đụng vào nam chủ có khác.
Mặc Sở Minh âm trầm đứng phía xa quan sát thông qua màn nước gần đó. Hắn có cảm giác không đúng lắm. Sao Cố Minh Tuyền hành động như thể kích thích Lãnh Dạ phát ra dị năng cực hạn cô ta mới hài lòng vậy? Đặc biệt cô ta rất chú ý đến Hoả Diễm của Lãnh Dạ. Tại sao?
Sức lực và tinh thần của cô ta đã gần đến giới hạn. Cô ta chỉ cần níu lại thêm 1 khắc thì chết chắc không nghi ngờ. Cố Minh Tuyền. Cô đang đợi chờ điều gì vậy?
Ngay lúc còn đang nghi hoặc không thôi, bỗng một bóng trắng nhanh như điện vụt qua Mặc Sở Minh và Chu Nhi lao về phía trận chiến.
Mặc Sở Minh ngạc nhiên. Tiểu Nha? Không phải đang nằm ngủ trong sân sao lại ở đây?