Chương 7
Thí sinh của Hàn quốc và chuyểafn nhà
Có lẽ phảUSUi nói một chút về thực nghiệm đVFaảMvFo.
Nơi này vốn là một bảGQn mô phỏng không hoàn chỉJXnh của trườUSUng sinh đvảDo, lúc King và Queen ở trạgang thái mạGQnh nhấqnKt, họ đgaã liên hợp cảzvi tạzvo lạKBzi pháp tắsBc nơi đzGyây, với mục đWních tạEIo ra một vùng đSXfấht có khảv năng tiến hóa không ngừng, bằFBCng cách hấQp thu nhữvhng sinh linh đnã chết đrVfi trên đWnảzGyo, vậy nên nơi đKBzây không hề có các đqnKộng vật cấqp thấgap, nhưng hoa quảajs thì lạCIJi luôn chín mọng, cây cối nơi đKFây cứMvFng gấnp trăm lầfZZn trên trái đQấJXt, còn mặt đKBzấdwt thì không cầZdnn phảqnKi nói, mặt sàn bằZdnng hợp kim cũng không so sánh đnược
Nơi đnây luôn diễn ra nhữDng cuộc đZagào thảQi khắajsc nghiệt nhấCt, tù nhân phạzvm tội cũng bịD vứDt lên đKBzảZdno cho tự sinh tự diệt, ở cùng nhữzvng tên tù nhân khác, chúng muốn kết bè kết đIQảUSUng hay xây thành đCIJắXzMp lũy gì đKFó thì tùy, dù sao cũng không thểKBz sống quá mườKFi năm.
KiểWnm tra tân sinh, ngườlqKi mới của trườJXng sinh đFảfnlo cũng diễn ra ở đGQây. Quy tắajsc đDào thảni chỉJX có một, ai còn sống và đJXạZagt đQến hơn 10% sứyDc mạCnh cube sẽ đFBCược hòn đzvảzGyo truyền tống ra ngoài và có cơ hội làm lạVFai từ đKBzầZagu, với đviều kiện tâm trí còn chưa bịh hủy. So sánh đBGXơn giảfnln một chút thì đniều kiện đajsểIQ rờvhi khỏi hòn đZagảIo là khi một nắGQm đGjấCIJm của anh có sứZagc công phá bằZagng mấGjy quảJX tên lửa đCIJạQn đlqKạno, thì sẽ bịKF ném ra ngoài.
SứCc mạnaEnh lớn hơn 10% cube không thểUSU tồn tạajsi trên thực nghiệm đQảnaEo, đWnây là quy đajsịFnh thép ở đCây.
Nhữafng ngườSXfi ở lạsBi sớm muộn gì cũng chết và trở thành 1 phầSXfn của hòn đCảno.
Thực nghiệm đGQảzvo rấht lớn, phảrVfi nói là vô cùng lớn, tuy nói là một đUSUảlqKo, nhưng nó cũng phảUSUi bằfnlng 1 số quốc gia nhỏ… hơn nữCIJa, vì có vô số đhờvi trước các tiền bối thí luyện nơi này, cho nên cũng có tồn tạIQi một số kiến trúc, thậm chí là cơ sở quân sự. Nhữgang ngườIQi còn sống trên đFBCảXzMo nhưng không qua đFqược 10% sứQc mạGjnh cube, đIQành ngậm ngùi ở lạKFi trên đyDảnnro, cũng phân chia các thểaf lực đafấhu tranh với nhau. Giống như trong tù, ai vào trước, ai mạGjnh hơn thì làm đKBzạCi ca. Các đDạFBCi ca nhìn nhau cũng không vừa mắQt, thế là xây thành đvhắKFp lũy, kêu gọi đSXfàn em đDánh giết loạMvFn xạrVf.
Vậy nên các cơ sở công sự không hề thiếu, hơn nữKBza, một số ngườfnli tiến vào đyDảlqKo cũng có chủ đyDích, nên mang theo không ít đBnồ chơi công nghệ cao, hi vọng dựa vào nhữGjng thứfnl này giúp ngườni quen ra khỏi đvhảVFao, hay ít nhấXmt là cũng có thểEI xưng vương xưng bá trên đqảMvFo.
Tuy nhiên nhữWnng ngườCi còn sống mới đnaEau khổ phát hiện ra rằZdnng, cứIQ 10 năm 1 lầjxn, hòn đXmảnnro sẽ có 1 cuộc reset lớn, không rõ nguyên nhân gì, mà toàn bộ ngườyDi còn sống trên đnaEảEIo không ai sống quá 10 năm kểajs từ khi đDặt chân đqnKến đafây, mà cửa vào thì cứfZZ 12 năm mới mở ra 1 lầJXn, vậy nên các tân sinh đZagến đIảnnro đzGyều không biết sự xấFqu số của các tiền bối.
Tìm thấBny nhữlqKng công sự của nhữXmng ngườni đEIi trước, bọn họ đFBCểrVf lạCIJi đQều vui mừng, ra sứSXfc củng cố.
Không biết đdwã bao nhiêu năm tháng qua đajsi, nhữzGyng công sự này càng ngày càng vữSXfng chắMvFc, nhưng hầqnKu như đjxều chẳng mấrVfy khi đEIược sử dụng…
…
Cùng lúc khi Thầajsn Tiễn đBGXang chạnnry chối chết, King đrVfang đqnKổ mồ hôi ứUSUng phó với bạnn học, trong một công sự đJXược ẩlqKn giấyDu sâu trong lòng núi, một bóng ngườFqi thon dài, đnnrang lườafi nhác ngồi trên ghế dựa, cô gái với mái tóc nâu, khuôn mặt bình phàm, không có đaCiểQm gì quá nổi bật, tết bím tóc hai bên, nhưng bộ tóc khá dầEIy nên cứvh rủ xuống bộ ngực ngạQo nghễ của cô, nhìn qua vô cùng hấqp dẫn. Tay khẽ đEIẩJXy gọng kính, cô gái đKBzột nhiên chăm chú nhìn chằgam chằFqm vào màn hình chiếc Laptop trước mắaft, rồi quay đQầSXfu lạIQi phía sau hét lên :
“Ji won, lạfZZi đqây mà xem này, tên ngườKBzi Mẽo (mỹ) tèo rồi !! “
Cửa phòng sáng lên rồi mở ra, một thiếu niên tóc xoăn vội lao vào phòng, lưng đafểaC trầMvFn, trên vai vẫn còn vắht khăn, vầVFang trán ướt đKBzẫm mồ hôi, mồ hôi chảzvy dọc xuống từng bắBGXp thịqnKt hoàn mỹ, mang tính bùng nổ trên cơ thểjx, vừa lao vào, hắVFan vội vã kéo cô gái ra khỏi ghế, rồi tự mình ngồi vào, ngưng trọng nhìn vào màn hình.
“Là ai làm vậy hảVFa Ji Jine, Radiz có tốc đqnKộ cao nhấdwt trong số các thiên tài mà, chúng ta muốn bắgat đqược hắsBn cũng chẳng đfnlược !! “ Giọng nói hắyDn trầSXfm ổn, có chút gì đhó già dặn so với lứFBCa tuổi của mình.
“ Không biết, nhưng anh ngồi cẩvn thận nào, đDừng dựa vào lưng ghế, lưng anh đqnKầfnly mồ hôi kìa, đEIừng làm bẩvhn ghế chứZdn !! “ Cô gái làu bàu.
Không quan tâm đnrến Ji Jine đDang càu nhàu, Jin Won tập trung nhìn vào màn hình khẽ lẩUSUm bẩZagm :
“Radiz tuy vênh váo nhưng cũng không phảCIJi ngu ngốc, nếu đzvánh không lạfnli hắUSUn cũng có thển chạBny , làm sao lạZagi bịn bứhc bách phảvhi dùng sinh mệnh lực đFqổi lấJXy sứhc mạXmnh thế kia !? “
Ở một bên đzGyứKBzng nghe, Ji Jine đGQẩGQy đqấny cặp mắFBCt kinh của mình, ấafn nút tua lạGQi, ngẫm nghĩfZZ một lúc rồi trảh lờzvi :
“ TấZdnt nhiên là hắKBzn cảlqKm thấFqy đJXáng giá đXmểI làm thế rồi ! Chim chết vì mồi mà ! Anh nhìn kỹ đvhi, tên kia lúc chiến đMvFấafu màu 2 mắBGXt bắaft đfZZầCIJu chuyểgan thành vàng, tay cầXzMm cây gậy ánh sáng ấMvFy, mái tóc có xu hướng chuyểqn bạJXc, trên thế giới này có mấWny ngườqi có nhữrVfng đBnặc đrVfiểnm như thế đEIâu !? “
Ji Won ngớ ra một lúc, rồi bừng tỉSXfnh, hắMvFn kích đgaộng nói :
”Chẳng lẽ là hắvn !? “ HắCn càng nói càng lộ vẻ vui mừng khôn xiết.
Ji Jine thở dài nhìn Ji Won, bạajsn trai mình cái gì cũng đnược, chỉq mỗi tội không biết khống chế cảvhm xúc, may mắhn là nghề nghiệp hắfZZn chọn cũng khó cho ai thấnaEy mặt đMvFược. Vỗ vỗ lưng Ji Won, Ji Jine nói :
”Bình tĩfZZnh nào, không hiểQu vì lý do gì mà hắJXn xuấyDt hiện trên đajsảJXo này sớm như vậy, là bẫy chăng !? PhảyDi nghĩlqK kỹ đqnKã, hơn nữEIa, muốn giết hắvhn sợ cũng không dễ như vậy, nhìn gương Radiz đIi ! lúc bộc phát hắaCn thậm chí di chuyền với tốc đWnộ âm thanh đajsấvhy, ruồi do thám của em cũng không thấgay tăm hơi, vậy mà bịzv ngườqi ta một gậy đKFánh chết ! ”
Ji Won, gật đCIJầnru mắnaEt vẫn nhìn vào màn hình nhưng cấFt giọng đafều đWnều nói với bạafn gái :
”Cũng không có gì, Radiz tuy di chuyểIQn nhanh nhưng chính hắjxn cũng không khống chế đKFược tốc đZdnộ, muốn chạCIJy trốn thì còn đZagược, chứrVf muốn công kích thì rấBnt khó đnaEểKBz đMvFổi hướng, thành ra nếu có thểXm đGQọc đzGyược chuyểQn đnộng của hắzGyn cộng với phảajsn xạdw đlqKủ nhạajsy là đqnKược thôi. ”
”HểqnK, nhìn không ra anh cũng có khảajs năng quan sát ghê ta ! ” Ji Jine gật gù cườZagi nói.
”Làm phi công của robot mà không quan sát tốt thì đBnối thủ đlqKã cho anh ăn hành từ đCIJờUSUi” Ji Won quay ra cườqi nói.
”Nhưng lầfZZn này phi công ưu tú của chúng ta sai rồi, tốc đajsộ của Radiz mỗi lầSXfn bẻ góc đXmúng là có giảfnlm xuống, nhưng không có tốc đKBzộ phảgan xạzv tương đSXfương với vận tốc âm thanh thì đKFừng hòng né, cách ngườfZZi này chuyểBGXn đzvộng như thểq là hắJXn đfZZọc đhược… không… hắnnrn biết trước Radiz sẽ tấWnn công vào chỗ nào vậy, chúng ta biết về King, nhưng thực lực của hắgan mấgay ông già đqó cũng không rõ, xem ra phảSXfi cẩjxn thận hơn khi đXmối mặt với hắGQn. ” Jinie ngưng trọng đfZZáp.
”HảJX…” Ji Won ngớ ra rồi bấUSUm vào nút tua lạyDi trên màn hình.
”Ừ, đZdnúng rồi ! Ji Jine, gã này có thểCIJ biết trước đCIJòn tấnrn công của đVFaối thủ, hay thật, làm sao hắIQn làm đKFược nhỉyD !? ”
”Không biết, có lẽ phảQi theo dõi hắBnn thêm một thờEIi gian nữqa, tạWnm thờMvFi đFBCừng đUSUểZag lộ chuyện này ra ngoài ! ”
”Đương nhiên rồi, King không đváng sợ vì sứMvFc mạaCnh của hắQn giờXm này chẳng bằfnlng 1% trước kia, đyDến ruồi máy của chúng ta cũng đFo đFqược. Nhưng nếu đzGyểlqK đajsám thiên tài trên đvhảXmo này lấGQy đsBược năng lực của hắsBn, chỉzv sợ kẻ đzGyó sẽ lập tứBGXc trở thành tồn tạdwi khủng bố, đni đGQồ sát cảnnr đIảJXo không cầfnln cố kịVFa gì nữna chứXm chẳng chơi. Ngẫm lạIi hắCIJn lúc này chẳng khác gì lão nhà sư đCườzGyng gì gì ấGjy nhỉaf !? ” Ji won ha ha cườWni nói.
”ĐườCng tăng, đvhúng vậy, hắIQn lúc này là thịfnlt đfZZườgang tăng, nhưng mà chỉBn là của chúng ta mà thôi” Ji Jine gật đrVfầKFu đqnKáp.
Bụp.
Đột nhiên màn hình theo dõi tối đjxen, hai ngườBni ngơ ngác nhìn nhau, đzGyều dấCy lên một ý nghĩga:
“Bịq phát hiện rồi !?”
…
Trong gốc cây to bên rừng, nhìn cô gái gặm nhấfnlm mấKFy quảlqK cây kỳ lạD, như thểaC đFang trút giận lên đqầnru nhữVFang thứga đUSUáng thương này, King nhàn nhạMvFt nói:
”Đi thôi ! ”
”Đi đnaEâu !? ” Linh ngớ ra hỏi, đqnKồng thờqnKi hai hay cũng chùi chùi mép, thứq quảI đXzMó không ngờKF ăn vào ngon thật, đFqầajsu óc có vẻ cũng sáng sủa ra bao nhiêu.
”Vùng này đCã bịnaE ngườnaEi ta giám thịaf, thấKFy mấjxy con ruồi vo ve quanh đsBây ko !? Là camera quan sát có ngườyDi đCIJiều khiểBGXn hết đBnấzGyy. Ở đlqKây không an toàn chút nào ”
”Sao cậu biết !? ” Linh đlqKưa tay bắvht thử một con ruồi, nhưng nhữCng thứaC này phảaCn ứafng cũng khá nhanh, tránh thoát đDược, thoạZagt nhìn cũng không khác gì mấQy con ruồi bình thườSXfng.
”Thực nghiệm đSXfảho ngoạhi trừ con ngườsBi thì không có sinh vật sống nào khác. ” King lãnh đZdnạsBm nói. Là ngườqnKi tạUSUo ra hòn đCảBGXo này, lẽ dĩXzM nhiên hắfZZn biết đnược một số thứWn không đGjược công bố ra.
”Ồ, nhưng mà chúng ta đfZZi đzvâu bây giờBGX !? ” Linh cũng không nghi ngờdw gì đFBCáp án của King, mình ở đBnây lạZdn nước lạBn cái, hắnrn nói gì có muốn cãi cũng chẳng đWnược.
”Cậu có yêu cầQu gì với nơi ở không !? ”
”Hở, thế cũng đZagược à !? Ờm, đjxểVFa xem, tốt nhấqnKt là có một căn nhà, bên cạdwnh cái hồ… càng đZagẹp càng tốt…” Linh hồn nhiên cho ngón tay lên mồm ngẫm nghĩzv, ngốc mấaCy cô cũng biết hoàn cảZdnnh của mình lúc này, nhưng ai cấZagm ngườUSUi ta có quyền mơ mộng chứfZZ.
”Được, có một nơi phù hợp như vậy, chúng ta cầWnn di chuyểrVfn nhanh đfnlểFBC tránh khỏi lũ ruồi máy, làm phiền nhé. ” Ai ngờga King đlqKồng ý ngay không do dự, không chờajs Linh trảXm lờFqi, hắFBCn vòng tay qua ôm eo cô, triệu tập ra cây gậy ánh sáng, dẫm lên nó, cảKBz hai như cưỡi xe máy, phóng đIQi vun vún trong rừng.
MấnaEy con ruồi máy vận tốc chậm rì căn bảKFn không thểaC theo kịgap, hơn nữfZZa King còn đBGXặc ý mở ra một vòng ánh sáng bao quanh hai ngườCIJi, lợi dụng quang nguyên tố giúp cảyD 2 lập tứKFc tàng hình, biến mấajst trên màn ảFqnh camera.
”Ối từ từ thôi, gió vào mặt khó thở quá… nhẹ tay thôi cái thằnng này, ôm eo con gái mà siết mạCIJnh thế à !?
“Á, ai bảFo cậu lỏng tay ra…. !?”
“May quá, tý nữjxa thì rơi, cơ mà tay cậu đvhang tóm vào đfnlâu thế hảWn !?”
“ A..a.. đajsừng bỏ tay….”
Giữvha rừng cây yên ắhng cứKF thểv vang lên nhữdwng âm thanh lanh lảBGXnh nhưng không thấsBy một bóng ngườIi.
…
”Ôi trờBGXi, làm thế nào…”
Linh ngây ngốc cảWnm thán nhìn cảvnh tượng trước mắKBzt, một căn nhà nhỏ bằZagng gỗ trên hồ, trên cao còn có một thác nước đnrang không ngừng trút xuống nhữvhng dảGQi bạqc trắqng mỹ lệ, chỗ này so với tưởng tượng trong đGQầsBu cô còn muốn đjxẹp hơn n lầqnKn, làm cô quên hẳn cái cảlqKm giác khiếp sợ vừa rồi khi đMvFầBnu gỗ này ôm mình nhảajsy xuống thung lũng.
Xung quanh từng gờajs đIQá nhô lên trên nhữafng vùng nước nông dàn trảfnli, chẳng khác gì mấFBCy khu suối du lịQch, không… so với mấny nơi đrVfó, nhữDng tảajsng đMvFá ở đCây còn sắFp xếp theo quy luật, làm nhữGQng dòng nước chảXzMy qua bịCIJ chặn lạgai, tạnaEo thành nhữaCng xoáy nước nho nhỏ, nhìn cực kỳ bắzvt mắzGyt.
Giữha hồ là căn nhà nhỏ bẳng gỗ đCIJó, bên ngoài còn có một bộ bàn ghế nhìn qua tuy khá cũ nhưng không nhiễm chút bụi nào, cảaC căn nhà tọa lạFBCc trên một dảaCi đfnlấKBzt vừa, không lớn không nhỏ, mấCIJy tảzvng đKFá nhô lên trên mặt hồ tạDo thành một con đjxườqnKng đvá dẫn đqnKến nơi đGQây.
Thực sự là thắnng cảFnh nhân gian, tạVFai cái thểUSU kỷ mà đWnồ sắyDt nhiều hơn đMvFồ gỗ Linh đqang sống, mấFqy khóa du lịGjch tìm về thiên nhiên cũng là một việc xa xỉQ, bởi lẽ cây cối rừng rậm ngày càng ít đSXfi, mà ngườrVfi thì ngày càng nhiều lên, thành ra chính phủ buộc phảlqKi tăng thuế với loạhi hình du lịnaEch mà đCIJa phầzvn gây hạEIi cho thiên nhiên này. Nhà Linh không thuộc loạGQi giàu có gì, vì vậy cô cũng rấQt ít đhược tiếp xúc với thiên nhiên kiểSXfu này, trừ nhữBGXng chuyến ngoạrVfi khóa bắaft buộc của trườIng.
Một tràng cảCnh tuyệt đnẹp, thác nước trên cao đdwổ xuống, ánh mặt trờBni lúc xế chiều với sắzvc màu vàng càng làm nổi bật căn nhà gỗ cổ kính nơi đgaây, cảhnh sắXmc nên thơ làm Linh xúc đnnrộng, rút đFiện thoạZdni ra chụp ảdwnh lia lịCIJa, hoàn toàn quên mấKFt khốn cảWnnh của mình.
ThảyD Linh ra cho cô chạqy tự do khám phá, thung lũng này hoàn toàn bao kín, phía trên có một trận pháp cấFqm chế cực mạZdnnh bao phủ, bấvt cứBn ai đafi qua đjxều chịjxu sự giám thịaf của mình, King yên tâm ngồi trên chiếc ghế trước cửa căn nhà, nhữDng ký ứaCc về cuộc sống nơi đGjây dầGQn lóe lên trong đZdnầfZZu hắFBCn.
…
“Nếu chúng ta đzGyã mấqnKt công tạZdno ra hòn đCảBno này như vậy, tạhi sao không tạQo ra một nơi thật đZdnẹp nhỉIQ !?” Tiếng cườzvi nói chan hòa của một cô gái vang lên trong đUSUầfZZu King.
“Đểzv làm gì !?” Hắvhn khi đsBó nhíu nhíu mày hỏi.
“Sau này dỗi việc chúng ta có thểBGX đsBến đEIây nghỉjx ngơi an dưỡng, không phảKBzi rấZdnt tốt sao !?”
“Tôi có thểajs hoạaft đfZZộng liên tục mà không cầyDn nghỉZag ngơi mà !?”
“Dù có là cỗ máy tối tân nhấBGXt cũng sẽ có lúc phảSXfi rỉnnr sét thôi, lúc đnó, chỗ này sẽ là nơi bảyDo dưỡng của nó.” Cô gái tiếp tục mỉFm cườUSUi nói với King.
“Được, vậy muốn kiến tạZdno một chỗ như thế nào đzGyây !?” King ngẫm nghĩZdn một chút rồi cũng chấvp nhận hành đFBCộng mà hắnn cho là vô bổ này.
“Uhm…ĐểJX xem… tốt nhấKFt là có một ngôi nhà gỗ bên hồ, dưới một thác nước… phảSXfi rồi, hãy tạQo ra thật nhiều thắCng cảhnh, sau này mỗi năm chúng ta sẽ đZagến đnnrây ở một vài ngày, tiện thểh giám sát quá trình tiến hóa của đnaEảaCo luôn, nhé…!”
“Ta có thểZag theo dõi nơi này qua chân lý mà !?”
“Được rồi mà, cứdw làm đDi, sau này anh sẽ thấCIJy việc này có ích đXmến mứKFc nào.” Cô gái mặc kệ câu hỏi của King, rồi nhẹ nhàng lăng không bay đyDi trước.
King nhấZagt thờgai chưa hiểEIu Queen rốt cuộc muốn làm nhữZdnng gì, nhưng dù sao cũng tiện một công làm lên hắBnn cuối cùng cũng thực hiện theo lờXmi cô.
CảBGXm giác lúc đGQó ấIm áp như vậy, nhưng giờBGX đGQây trong đafầnaEu hắXmn chỉMvF như một khối dữZdn liệu ký ứSXfc, hắKBzn như một cái máy tính đvhang lôi nhữKBzng file cũ ra duyệt lạJXi một lượt vậy, từ khi nghe câu nói của Linh, nhữIQng ký ứnnrc này cứaf như vậy hiện ra trong óc hắFn.
“Một ngôi nhà gỗ ven hồ … à.”
King khẽ lẩDm bẩajsm trong khi mắfZZt dõi theo cô gái đnang chạsBy nhảny tung tăng chụp ảCIJnh ở xa xa.