Tỷ Phu Vinh Dự

Chương 11: Yêu cầu quá phận (3)



Ta hưng phấn nói thầm, không có hối hận, không cảm thấy tội ác, vô thức nhìn hai bàn tay, phảng phất có thể thấy được hương thơm thiếu nữ.

Ta không khỏi thầm than: Lý Trung Hàn oi Lý Trung Hàn, một người là biểu muội ngươi, một người là Đái Tân Ni, ngươi chọn ai đây? Cái gì? Hai người đều muốn? Ai ! Ngươi chớ suy nghĩ lung tung , suy nghĩ nhiều, đầu óc biến thanh ngu ngốc.”

Đi dạo một vòng không có mục đích, cảm thấy chân bắt đầu mỏi, ta mới mang theo vật dụng về nhà.

“Sao giờ mới về? Có phải trông thấy mỹ nữ nào không ?”

Tiểu Quân tức giận còn chưa tiêu tan.

“Không có, không có, nhìn thấy mấy đồng sự hàn huyên một hồi.”

Ai, trong lòng ta thầm than, thật sự là thấp thỏm không yên nha, trong nháy mắt, biểu muội lại trở nên cường thế, ta biến thành yếu thế, cái này chỉ có thể trách tự chính mình.

“Hừ !” Mau ăn hết những thứ này.”

Tiểu Quân ra lệnh.

“Ừ.”

Ta lấy một chiếc đùi gà lên, hăm hở nhai loạn, bất quá, ta cũng quả thực đói bụng. Đang ăn như hổ đói, ta vụng trộm liếc nhìn Tiểu Quân, thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đang ửng đỏ, đẹp đến khó có thể hình dung.

Đêm đã khuya, ta đang ngủ say sưa trên ghế sa lon phòng khách đột nhiên nghe thấy một tiếng thét xuyên phá bầu trời đêm.

“Lý Trung Hàn……”

Từ Trong mộng bừng tỉnh, ta nhảy dựng lên trên ghế sô pha, vọt vào trong phòng, bởi vì thanh âm đến từ phòng Tiểu Quân.

“Làm sao vậy? Làm sao vậy?”

Ta lớn tiếng hỏi, chỉ có điều, ta đột nhiên nói không ra lời, chẳng những nói không ra lời, mặt mũi đầy xấu hổ, thẹn đến muốn chui xuống đất.

Trên giường của ta rơi lả tả những món đồ lót nữ nhân, mà khuôn mặt nhỏ nhắn cuar Tiểu Quân cũng trắng bệch .

“Mau đưa những thứ này đi, thật sự là buồn nôn chết, không thể tưởng được huynh lại biến thái như vậy, trộm nội y nữ nhân, muội cho huynh biết, về sau còn trộm những thứ này, muội, muội sex nói cho cha biết!””

Tiểu Quân tức giận mắng không ngừng, nàng nhất định cho rằng ta là một hái hoa dâm tặc biến thái.

Ta vội vàng giải thích:”Không phải trộm, không phải….. Người ta cho ta.”

“Huynh cho ta là tiểu hài tử ba tuổi sao? Người ta đưa cho huynh?”

Tiểu Quân giận tím mặt:”Huynh một không kết hôn, hai không có bạn gái, ai đưa cho huynh? Huynh nói thử xem, hừ ! Thật uổng ta tôn trọng huynh như vậy, huynh làm cho ta quá thất vọng rồi, còn đặt ở dưới gối đầu, thực không biết xấu hổ, nhanh lấy nó ra, đừng để ta nhìn thấy nó nữa.”

Tiểu Quân càng nói càng tức giận, nói xong lời cuối cùng, toàn thân phát run.

“Được rồi, được rồi, ta không phải cái dạng ngươi tưởng tượng , ngày mai giải thích với ngươi , đã muội rồi, đi ngủ đi.”

Ta cuống quít nhặt đám quần lót rơi lả tả lên, lần nữa chạy trối chết.

Buổi sáng tỉnh lại, trời vừa sáng choang đã trông thấy Tiểu Quân còn ngủ nướng, ta không dám đánh thức nàng. Rửa mặt xong, ta lưu lại cho Tiểu Quân một tờ giấy: Tiểu Quân, ca đi làm, tủ lạnh cái gì cũng có, đầu tiên phải biết tự chăm sóc cho mình, chưa quen cuộc sống ở đây thì đừng nên đi xa, nhớ đó! Buổi tối sau khi tan việc ca mang ngươi đi ăn cơm, dạo phố. Cuối cùng, ca lập lại một lần, những cái nội y kia xác thực là của một nữ nhân cho, chỉ là cô ấy cuối cùng đã đá ta.

Ta biết rõ Tiểu Quân rất mềm lòng, khi ta nói những điều này, Tiểu Quân tuyệt đối sẽ tha thứ cho ta.

Công ty kt là một công ty lớn, người ở đây rất nhiều, mỹ nữ như mây. Nơi tập trung nhân tài nhiều nhất chínhlà bộ phận đầu tư chúng ta, mà nhiều mỹ nữ nhất đương nhiên là bộ phận thư ký.

Bộ phận thư ký chia làm hai phòng hành chính và PR. Phòng hành chính chủ yếu phụ trách tất cả những chuyện vụn vặt trong công ty , ví dụ như chấm công, quản lý vệ sinh, in ấn các loại. Công tác vất vả, tiền lương đãi ngộ cũng không cao, Đái Tân Ni chính là trưởng phòng hành chính, chỉ vì nàng quá mức xinh đẹp, lại thường xuyên tiếp xúc cùng cao tầng trong công ty nên Đái Tân Ni thường bị đàm tiếu sau lưng, bất quá, theo quan sát cẩn thận của ta, Đái Tân Ni vẫn là khuê nữ, bởi vì phần đông người ngưỡng mộ nhìn thấy mà e sợ còn ta chỉ là một tên tiểu bạch kiểm bình thường nên vẫn có cơ hội lợi dụng.

Bộ phận PR lại bất đồng, chỗ đó công tác nhẹ nhàng, đãi ngộ phong phú, nhân vật đứng đầu là một vị đại mỹ nữ gọi là Trang Mỹ Kỳ, nàng khôn khéo tài giỏi, tửu lượng kinh người, còn có tính cách hào sảng, cho nên trong công ty nhân duyên Trang Mỹ Kỳ phi thường tốt, nàng cũng là hồng nhan tri kỷ của ta. Phòng PR tổng cộng có sáu vị thư ký tuổi trẻ mỹ mạo là: Triệu Hồng Ngọc, Chương Ngôn Ngôn, Hà Đình Đình, Phàn Ước, La Đồng, Đường Y Lâm, cộng thêm Trang Mỹ Kỳ là bảy người, được xưng thất tiên nữ hạ phàm thành phố Liên Ninh.

Cả bảy vị tiên nữ này không chỉ có tướng mạo trẻ đẹp, hơn nữa dáng người nóng bỏng, bộ ngực ngạo nhân, điều này cũng không phải là trùng hợp, một trong những tiêu chuẩn hàng đầu tuyển dụng thư ký PR của công ty chính là phải có bộ ngực lớn.

Đương nhiên, công ty của chúng ta không chỉ có có bảy vị tiên nữ, ngoài ra xuất hiện không ít mĩ thiếu phụ, trong đó có một vị, nàng tên Quách Vịnh Nhàn, là thư ký hành chính, dưới quyền Đái Tân Ni. Ta đặc biệt cảm thấy hứng thú với nữ nhân thành thục, tự nhiên lưu ý đến vị giai nhân này.

Cho dù bộ phận tụ tập nhiều mỹ nữ, nhưng trong mắt mọi người, bộ phận đầu tư chúng ta cũng có mỹ nữ, hơn nữa là một đại mỹ nữ khuynh quốc khuynh thành, nàng chính là thê tử quản lý bộ phận đầu tư chúng ta Đỗ Đại Duy, Cát Linh Linh. Ta sống hai năm ở thành phố còn chưa thấy nữ nhân có thể sánh cùng Cát Linh Linh, cho nên, không chỉ tại kt, bảo Cát Linh Linh là đệ nhất mỹ nhân trong thành phố cũng không quá đáng.

Nghe nói, năm đó Đỗ Đại Duy theo đuôi Cát Linh Linh, mất hai năm cũngkhông được lòng mỹ nhân, lập tức Cát Linh Linh thuộc về người khác, nhưng không biết Đỗ Đại Duy dùng thủ đoạn gì mà chiếm được nàng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL – http://truyenthoi.net

Cho nên, cho dù Đỗ Đại Duy trong công ty nhân duyên tương đối khó coi, nhưng hắn có thể lấy được nữ nhân tuyệt sắc như vậy khiến tất cả nam nhân trong công ty đều bội phục.

Ta cũng bội phục Đỗ Đại Duy, mặt ngoài bội phục, kì thực ghen ghét…

Đứng trước cửa phòng làm việc quản lý bộ phận đầu tư, ta rất lễ phép gõ hai cái.

“Vào đi.”

Bên trong truyền ra một thanh âm thanh ngọt lịm, ta đột nhiên kinh hoàng: Chẳng lẽ mỹ nhân đệ nhất thiên hạ Cát Linh Linh đang ở trong đó sao? Không phải ta xấu xa, nhớ thương vợ người khác, mà cái là loại háo sắc giống ta không cách nào lừa gạt tiếng lòng của mình, giai nhân như thế, cho dù là lão bà người khác, ta cũng muốn nhìn cho bổ mắt. Đẩy cửa bước vào, nháy mắt không khỏi bật cười, hóa ra người ngồi trên chiếc ghế da rộng thùng thình không phải quản lý bộ phận đầu tư Đỗ Đại Duy, mà là một nữ nhân xinh đẹp tuyệt luân, nàng chính là thê tử Đỗ Đại Duy Cát Linh Linh, xem ra hôm nay vận khí không tệ.

Lúc này Đỗ Đại Duy đang quỳ gối sau bàn công tác, vẻ mặt đáng thương.

“Em yêu, đừng như vậy, có lời gì về nhà nói sau, vị này là đồng sự vừa thăng chức, ta có rất nhiều chuyện muốn bàn với câu ta.”

Đỗ Đại Duy nhìn ta đầy bất đắc dĩ, hắn chẳng những quỳ gối sau bàn công tác, cà vạt xanh đen cũng bị mỹ nữ dùng tay lôi kéo, cơ hồ thắt chặt cổ Đỗ Đại Duy, thật giống như một vị mỹ nữ dắt một con chó to béo.

“Ngươi không nói rõ chuyện tối hôm qua đi đâu thì đừng nghĩ đến chuyện khác, hừ, đừng nói là đồng sự, dù là Chu Cửu Đồng đến đây, ngươi cũng quỳ đó cho ta.”

Trong công ty mọi người đều biết Cát Linh Linh tuy là đại mỹ nhân, nhưng cũng là bình dấm chua số một? Dù chết, nàng cũng chưa bao giờ cho Đỗ Đại Duy mặt mũi.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận