Vô Thượng Niết Bàn

Chương 181: Him Sẻ Đứng Sau


Lúc này luồng sức mạnh kia từ từ triệt thoái, Ngụy yên cũng rơi xuống dưới đất khóe miệng nàng hơi có một tia máu đó, bình chướng do lá phù của Bạch Hàn Phong tạo ra khi nãy cũng bị luồng sức mạnh kia đánh tan, lúc này hắn đang trợn mắt há mồm nhìn một màn vừa diễn ra, cảm giác cứ như là mơ vậy.

“Chuyện gì vừa xảy ra”

Phía bên kia, Ngụy Yên bò dậy từ mặt đất ngơ ngác hỏi, xem ra nàng cũng không hề biết bên trong người mình có thứ như vậy,

“Không có gì, xác khô kia đã bị ta tiêu diệt rồi”

Bạch Hàn Phong không nhắc đến luồng sức mạnh kỳ quái kia, nếu như Ngụy yên không biết hắn cũng không muốn nói đến, nói ra chỉ sợ nàng cũng không tin, sẽ dẫn đến hai bên nghi kỵ, tuy hắn không sợ Ngụy Yên, nhưng hắn cũng không muốn gặp rắc rối,

Nghe thấy hắn nói vậy, Ngụy Yên đưa mắt nhìn cây trụ đá đã gãy làm đôi nằm trên mặt đất cùng với cái xác khô lúc này chỉ còn là một đống tro tàn nói:

“Ta nhớ hình như ta bị đoạt xá, hắn còn định hủy diệt thần hồn của ta”

Bạch hàn Phong gật đầu, đỡ Ngụy Yên dậy rồi nói:

“Đúng vậy, nhưng giờ đã không sao rồi, chúng ta mau đi tiếp”

……………

Cùng lúc đó, ở một khe núi cách đấy vài trăm dặm, Chu Thường Tuân, Dã Tước một thân đầy máu đang đứng trên một tảng đá thở phì phò, trận chiến với ba con linh thú kia đã khiến hai bọn họ toàn quân bị diệt, hai người bọn họ nhờ vào pháp lực cao cường mới miễn cưỡng đào thoát được, thế nhưng trên người cũng chật vật đến không chịu nổi.

Dã Tước nghiễn răng nghiên lợi nói:

“Hải Đại Phú, không giết người lão tử không cam lòng”

Chu Thường Tuân cũng có cùng ý nghĩ với Dã Tước, Giải Tộc quá âm hiểm, tên Hải Đại Phú kia chơi chiêu này thực sự âm độc, chỉ một lần này đã khiến Chu Thường Tuân hắn trở thành Tư Lệnh Không Quân, không có thực lức, lấy gì tranh đoạt địa hỏa

“Khốn kiếp”

Chu Thường Tuân tức giận vung nắm đấm lên, một thân cây cổ thụ gần đó ngay lập tực bị chấn thành bột mịn.

“Chu huynh bình tĩnh”

Dã Tước nói

“Chúng ta không hẳn đã vô duyên với địa hỏa”

Chu Thường Tuân nghe vậy thì nhíu mày:

“Lão bất tử ngươi có ý gì?”

Kể ra cũng thật buồn cười, Chu Thường Tuân là nhân loại mà công phu hàm dưỡng còn kém xa cả thú tộc,

“Chúng ta đã không còn ai dưới tay, lấy gì tranh đạot với Giải tộc”

Dã Tước cười:

“Chu huynh bình tĩnh, đúng là chỉ còn hai chúng ta, thế nhưng cũng không phải lo lắng”

Chu Thường Tuân không nói gì, hắn đang chờ Dã Tước nói tiếp, quả nhiên ngừng một lát,. Dã Tước lại nói:

“Mặc dù chỉ còn lại chúng ta, thế nhưng theo đó càng sự càng thuận tiện, bên trên chỉ phái một nhúm người chúng ta đi vào đây có ý gì, chắc hẳn Chu huynh cũng biết, chẳng qua là bề trên chưa mấy tin trong đại mạc có địa hỏa gì đó, cử chúng ta tới chẳng qua chỉ ôm tâm lý thăm dò. Chắc hẳn huynh cũng như ta, đều có một tấm lệnh bài, một khi phát hiện thực sự trong này có địa hỏa hay gì đó thì mới bóp nát, người của chúng ta ở Âm hà lúc đó mới tiến vào

Chu Thường Tuân gật đầu, đúng như Dã Tước nói, tin tức về địa hỏa truyền tới vô danh thành tương đối mờ mịt. không có gì là chắc chắn cả, các vị trưởng lão khác đều đang bận nên việc này mới rơi lên đầu Chu Thường Tuân hắn, trước khi đi chỉ dặn hắn, nếu thực sự có báu vật thì chỉ cần kích hoạt ngọc giản là được,

“Nhưng chuyện này thì liên quan gì”

Dã Tước vẫn làm một bộ cao thâm mà nói:

“Hải Đại Phú bỏ tiền vốn lớn như vậy để ngăn chúng ta, thì chắc chắc bên trong này có cái gì đó, nếu không phải địa hỏa thì cũng không kém hơn bao nhiêu, khi nãy ta đã nhìn qua, trọng bọn chúng tuy có nhiều kẻ mạnh, thế nhưng nếu hai ta liên thủ vẫn có thể ngư ông đắc lợi, không biết Chu huynh có muốn hợp tác với bản tọa”

Chu Thường Tuân ngẫm nghĩ, lão thấy lời nói của Dã Tước không hẳn là không có lý, thế nhưng liên thủ với Thú Tộc, hơn nữa là một kẻ trước kia thường xuyên chơi xấu, lão vẫn không yên tâm lắm:

“Ngươi dự dịnh phân chia như thế nào”

Tuy trọng bụng nghĩ vậy, nhưng ngoài miệng, Chu Thường Tuân vẫn hỏi, hiển nhiên lão đã bị động lòng, một mình lão nếu đơn đả độc đấu, lão cũng có tự tin đánh với Hải Đại Phú, mà bây giờ lại có sự giúp sức của Dã Tước, mọi chuyện tính toán có vẻ ổn,

Nghe Chu Thường Tuân hỏi, Dã Tước cười nói:

“Chờ sau khi chúng ta giết được đám người giải tộc rồi tính đến chia phần, ý chu huynh thế nào”

“Chính hợp ý ta”

Chu Thường Tuân cũng gật đầu, cả hai cùng nhìn nhau cười ha hả, Chu Thường Tuân nhìn mình toàn thân đầy máu rồi nói:

“Thời gian không sớm nữa, chúng ta mau chóng lên đường”

Cả hai ngay lập tức phi thân lên không trung, trong nháy mắt biến mất.

Kể đến cũng may cho đám người Chu Thường Tuân và Dã Tước. trên đường đi cả hai cũng kết nối được với một nhóm nhân tộc khác, lại diệt sát thêm một vài kẻ đối lập, lúc này hai nhóm mới sát nhập lại, mơ hồ có xu thế ngang hàng với thế lực của Giải tộc, điều này mag đến cho hai lão tự tin trở lại, cả đoàn người nhanh chóng hướng đến chỗ sâu nhất trong đại mạc tiến tới,

Cùng lúc đó ở Thanh Phong Thành, ngồi trong một đại điện nguy nga tráng lệ, một trung niên giải tộc đang ngồi trên cao, đây không phải ai khác mà chính là người mạnh nhất thanh phong thành cho đến hiện tại, hắn tên là Hải Đại Quý, nhiều người nếu biết được sự tình nhất định sẽ rất bất ngờ, hắn chính là anh trai của Hải Đại Phú, mấy ngàn năm trước vì phạm một lỗi nhỏ mà bị xử phạt, hắn liền nổi giận ly khai hải tộc, chạy đến Thanh Phong thành lánh nan, trải qua tu luyện khắc khổ hắn đã đạt tới tu vi như hiện tại, hắn đã thề nhất định hắn sẽ có một ngày san phẳng giải tộc, báo thù cho chính bản thân hắn,

Lúc này đứng bên dưới hắn, xung quanh có hơn mười nhân ảnh, nhân tộc có, thú tộc cũng có, thậm chí còn có một vài chủng tộc kỳ quái, tất cả đều có tu vi Linh Anh trung kỳ trở lên, một số đã đạt đến Hóa Thần Hậu Kỳ, cá biệt có hai gã hải tộc đã đạt đến nửa bước chân thân, thực lực tuyệt đối hùng mạnh, lúc này một tên người cá bước ra nói:

“Tổng quản đại nhân, hiện nay đám nhân tộc, thú tộc, và giải tộc đã tiến vào sâu trong thâm uyên của đại mạc, nhưng thám báo của ta báo về, chỉ toàn là binh tôm tướng cá, không cần ta ra tay, chỉ sợ linh thú trong đó cũng có thể làm thịt bọn chúng”

Một tên nhân tộc cũng đứng ta😐

“:Thủy đạo hữu nói rất có lý, Tổng quản đại nhân, chiến lực của bọn chúng quá yếu, cao nhất cũng chỉ là Linh Anh kỳ, tuyệt đối không nhấc lên sóng gió gì, lần này chúng ta vất vả bố trí, chả lẽ bị hủy đi như vậy. “

Hải Đại Quý lúc này mới mở mắt, giọng nói của hắn âm u vang khắp đại điện:

“Rồi cao tầng của bọn chúng sẽ đến, địa hỏa tuyệt đối là thật, chỉ có điều, đám đại địa trùng kia cũng là thật mà thôi, kẻ nào có thể chiến đấu được với đám hỏa trùng đó, các ngươi yên tâm, cho dù là mười vị yêu tôn liên thủ bất quá cũng chỉ có thể hòa với bọn chúng mà thôi, hơn nữa địa hỏa tuy trân quý nhưng cũng chưa đủ lọt vào pháp nhãn của Hoàng Mi và Bình Thiên Yêu tôn, cũng như mấy lão quái ở Vô Danh thành, bất quá nếu con trai của Giải lão quái thích thì cứ để hắn táng thân trong đó, chỉ cần ba thế lực này, nguyên khí giảm xuống, mới có cơ hội cho thanh phong thành chúng ta ngóc đầu lên,


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận