Vốn Dĩ Vô Duyên, May Nhờ Em Bói Chuẩn

Chương 41



Ngay lúc này, tiếng nhạc du dương trên sân khấu biến thành tiếng đồng hồ báo giờ.
 
Tiếng chuông vang lên tám lần, hiện tại cũng vừa đúng tám giờ.
 
Trác Nhiễm giơ lá bài trong tay cho Tiết Lam xem, ánh mắt thoáng nhìn qua Từ An Trạch đang muốn lại gần phía sau lưng Tiết Lam, đáy mắt lộ ra nét cảnh cáo.
 
Từ An Trạch nhìn cô ta vài giây, bàn tay vươn ra lại thu về, lặng lẽ rời khỏi đám người.
 
Trác Nhiễm thu tầm mắt lại, mỉm cười nói với Tiết Lam: “Đến lượt cậu rút bài.”
 
Tiết Lam vươn tay ra. Khi ngón tay cô nàng sắp chạm vào lá bài, Liễu Mộc Mộc vẫn luôn đứng cạnh cô nàng bỗng nhiên khoác một tay lên vai cô nàng.
 
Ngay lúc cô nàng còn đang ngạc nhiên, Liễu Mộc Mộc đã rút tấm bài cô nàng chọn sẵn ra.
 
Đó là lá Joker, thế nhưng có hơi khác lá Joker cô nàng thấy khi nãy. Người trong lá bài mặc váy công chúa, tay cầm ô, một tay giơ ngón trỏ kề bên miệng ra hiệu im lặng.
 
Liễu Mộc Mộc nhìn lá bài trong tay: “Lạ thật ha, sao lại có nhiều hơn một lá Joker vậy? Sao mình cảm thấy lá bài Joker này trông giống cậu thật đấy?”
 
Cô di chuyển lá bài trong tay, giơ về phía Trác Nhiễm.
 

 
Trên lầu hai khách sạn, ngây bên trên nơi đánh bài ở lầu một là một phòng hội nghị cỡ nhỏ. Lúc này, bên trong phòng hội nghị, tất cả bàn ghế đã được dọn hết. Người chú khi nãy đón khách cùng Trác Nhiễm, bây giờ mặc một chiếc áo cà sa màu trắng, hoa văn đỏ kỳ lạ, ngồi xếp bằng ở chính giữa phòng.
 
Trên sàn nhà phòng hội nghị vẽ đầy hoa văn kỳ lạ bằng máu, hoa văn uốn lượn như rắn.
 
Trước mặt ông ta là một chiếc bàn. Hai bên trái phải của chiếc bàn có đặt hai con búp bê bằng rơm. Hai con búp bê mặc quần áo giống quần áo Trác Nhiễm và Tiết Lam mặc hôm nay.

 
Bên cạnh búp bê là túi vải nhỏ màu đỏ đựng tóc, móng tay và ngày tháng năm, giờ sinh của hai người.
 
Ở giữa bàn, ngoại trừ lư hương thì còn có một cái chén. Trong chén đựng chất lỏng màu đỏ dính đặc sệt.
 
Người đàn ông đứng dậy, tay trái rút ra một sợi tơ từ trong túi áo cà sa. Sợi tơ này rất mỏng, co dãn được.
 
Ông ta ngâm sợi tơ vào trong chiếc chén đặt trên bàn.
 
Ngâm một lát, sợi tơ màu trắng đã nhiễm lên màu đỏ nồng đậm. Người đàn ông rút nó ra.
 
Sau nó lại buộc lên bàn tay của búp bê.
 
Lúc này, tiếng đập cửa vang lên đều đều. Người đàn ông ngẩng đầu, ánh mắt lạnh băng nhìn ra ngoài cửa, giọng nói khàn đặc như rắn độc, mang ý cảnh cáo: “Ai?”
 
“Ngài Hứa, là tôi.”
 
“Vào đi.” Người đi vào mặc đồng phục nhân viên phục vụ của khách sạn. Anh ta bưng một hộp gỗ, cẩn thận dâng hộp gỗ cho người đàn ông được gọi là ngài Hứa.
 
Ngài Hứa mở hộp gỗ ra, bên trong có đặt ba lá bài, chất liệu y hệt bộ bài mà Trác Nhiễm mới đổi. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi Rong Biển.luvevaland và được đăng duy nhất tại trang luvevaland.co, nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ qua trang chủ đọc để ủng hộ editor nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành.
 
Điều khác biệt đó là, ba lá bài này đều có hình vẽ khác lá Joker.
 
Một lá có đeo mặt nạ, một lá cầm dù, còn lá cuối cùng thì đang mở mặt nạ, để lộ khuôn mặt giống Trác Nhiễm như đúc.
 
“Tôi bảo cô ta chuẩn bị đồ để tráo mệnh, vậy mà cô ta chỉ chuẩn bị ba lá bài?” Giọng nói ngài Hứa rất bất mãn.
 
Chàng trai kia cẩn thận cười làm lành: “Ngài cũng biết con gái đều sợ hãi mấy nghi thức kỳ lạ này mà. Ngài cứ yên tâm, chắc chắn cô chủ sẽ có cách để cô gái bị tráo mệnh kia lấy được một lá bài trong đó.”
 
Bước quan trọng nhất trong nghi thức tráo mệnh đó là phải để người bị tráo mệnh chủ động đồng ý.
 
Cầm đồ của người khác, vậy cũng chẳng khác nào đã đồng ý để số mệnh mình bị tráo đổi.
 
Kế hoạch ban đầu của ngài Hứa đó là chuẩn bị chút đồ vàng, bạc. Mấy đồ này vốn là đồ để mua mạng người, chắc chắn sẽ không thất bại.
 
Không ngờ con bé nhà họ Trác này lại làm loạn cả lên.
 
Nhưng ai bảo nhà họ Trác đã bỏ ra rất nhiều tiền để mời ông ta về giúp chứ. Mặc dù bất mãn, nhưng ông ta cũng chẳng nói gì thêm.
 
Sau khi đưa bài xong, người kia nhanh chóng rời khỏi phòng hội nghị, thuận tay đóng cửa lại luôn.
 
Ngài Hứa đi tới khóa trái cửa lại, sau đó trở lại ngồi trước chiếc bàn.
 
Ông ta đặt ba lá bài lên bàn, dùng sợi tơ màu đỏ dùng để kết nối hai con búp bê quấn quanh ba lá bài một vòng.
 
Tất cả đã chuẩn bị xong. Khi tiếng chuông dưới lầu vang lên, ông ta thắp ba nén hương lên, cắm vào lư hương.
 
Miệng ông ta lẩm bẩm gì đó, cái chén trên bàn bắt đầu rung rinh, chất lỏng màu đỏ bên trong cũng lắc lư theo, ngay cả sợi tỏ buộc lấy hai con búp bê bằng rơm cũng kéo căng ra.
 
Nén hương trong lư hương cháy vào tốc độ rất nhanh. Làn khói màu xám nhạt không bay lên mà bao quanh búp bê bằng rơm hình Trác Nhiễm.
 
Ông ta nhìn chiếc bàn không chớp mắt, chỉ chờ lúc một lá bài trong đó được chọn.

 
Ngay sau đó, lá bài cầm dù di chuyển chậm chạp về phía búp bê bằng rơm hình Tiết Lam.
 
Khóe miệng ngài Hứa cơn chưa kịp nhoẻn lên thì lá bài đột nhiên bị nghiền nát, nháy mắt rách thành vô số mảnh, bay lung tung bốn phương tám hướng xung quanh.
 
Ông ta không ngờ sẽ trở nên như vậy. Khuôn mặt và cơ thể bị ghim rất nhiều mảnh bải Joker. Mà chiếc bàn ông ta phí công chuẩn bị cũng gãy thành hai nửa.
 
Một tay ngài Hứa che ngực, cảm thấy nhói đau khó chịu, khuôn mặt tối sầm lại, sau đó phun ra một ngụm máu rồi ngã quỵ.
 
Lúc này ở dưới lầu, sau khi Liễu Mộc Mộc cầm lấy lá bài, sắc mặt Trác Nhiễm nhăn nhó.
 
Bàn tay cầm ba lá bài còn lại của cô ta run lên vì tức giận, nhưng cô ta có nhịn lại, nói với Liễu Mộc Mộc: “Đây là trò chơi giữa mình và Tiết Lam, mong cậu đừng xen vào.”
 
Liễu Mộc Mộc vuốt ve lá bài Joker làm bằng chất liệu đặc biệt trong tay, đôi mắt hạnh trong veo lộ ra vài phần tinh ranh: “Mình thay Tiết Lam trả lời cậu, cô ấy không đồng ý.”
 
Biểu cảm trên mặt Trác Nhiễm khựng lại.
 
Sau đó lại nghe Liễu Mộc Mộc nói tiếp: “Nhưng cũng chỉ là tráo mệnh thôi mà. Cô ấy không đổi thì mình đổi cho, mình đồng ý nè.”
 
Người xung quanh không hiểu Liễu Mộc Mộc đang nói gì, chỉ mình Trác Nhiễm nghe hiểu, rơi vào tâm trạng hốt hoảng. Cô ta đang định đứng dậy rời đi thì sau khi lời cô vừa dứt, cả người cô ta như rơi vào hầm băng, đầu đau nhức, tai có tiếng ù ù vang lên, cả mũi và mắt đều chảy ra máu.
 
Trác Nhiễm buông thõng tay, lá bài trong tay đều rơi xuống. Ba lá bài, có hai lá là Joker, không biết đã bị thay đổi từ lúc nào.
 
Cô ta không hề hay biết, ngã quỵ xuống bàn chơi bài, khiến cho mọi người xung quanh thét chói tai liên tục.
 
Lá bài trong tay Liễu Mộc Mộc vang lên tiếng răng rắc, sau đó rách thành hai mảnh.
 
Cô tiện tay ném một nửa lá bài Joker còn trên tay xuống đất, còn như ghét lắm mà phủi phủi tay: “Chỉ có chút bản lĩnh như vậy mà đã muốn tráo mệnh, mơ đẹp quá nhỉ?”
 
Tiết Lam cứng đờ cả người, quay qua nhìn Liễu Mộc Mộc: “Mộc, Mộc Mộc, tiếp theo phải làm gì giờ?”
 
Cô nàng như hiểu gì đó, nhưng lại như chẳng hiểu gì cả.
 
Ba người trong phòng ký túc đều vây quanh Liễu Mộc Mộc, tất cả đều nhìn cô.
 
“Bây giờ đương nhiên phải tìm chú cảnh sát rồi.” Liễu Mộc Mộc lấy điện thoại ra, bấm số báo cảnh sát. Sau khi làm chuyện xấu xong, đương nhiên phải gọi chú cảnh sát để họ tới thu dọn hậu quả cho mình chứ.
 
Tám giờ tối, Phương Xuyên đang hưởng thụ khoảng thời gian cuối tuần tốt đẹp khi không có vụ án nào thì nhận được cuộc gọi chuyển tiếp.
 
Khách sạn Ánh Trăng xảy ra vụ án đặc biệt, yêu cầu anh ấy lập tức tới hiện trường.
 
Khi tất cả cảnh sát và cố vấn Yến Tu trong phòng Điều tra Vụ án Đặc biệt có mặt tại khách sạn, hiện trường đã được phong tỏa do các cảnh sát được điều tới đó sớm. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi Rong Biển.luvevaland và được đăng duy nhất tại trang luvevaland.co, nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ qua trang chủ đọc để ủng hộ editor nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành.
 
Một chiếc xe cấp cứu đang đậu bên ngoài, còn chưa rời đi.
 
Phương Xuyên đưa giấy chứng minh thân phận ra mới được cho vào hiện trường.
 
Trong sảnh chính khách sạn chen chúc hơn chục người, tất cả đều là thanh thiếu niên độ tuổi sinh viên.
 
Sau một trận hỗn loạn, mấy người này bây giờ đều tò mò đi tới bàn đánh bài. Nơi đó bị hai viên cảnh sát ngăn lại, không cho ai tới gần.
 
Một nhóm nhân viên y tế mặc đồ phòng hộ, đang vây quanh Trác Nhiễm bị ngất.
 

“Người bị thương đâu?” Phương Xuyên thấp giọng hỏi thăm viên cảnh sát phụ trách hiện trường.
 
“Người bị thường còn đang nằm trên bàn. Xe cấp cứu đã tới, nhưng trường hợp đặc biệt nên họ chưa mang người ra được.”
 
“Thân phận người bị thường?” Phương Xuyên vừa đi vừa hỏi.
 
“Người bị thương tên Trác Nhiễm, sinh viên năm nhất trường Đại học và Công nghệ Khánh Thành, đang tổ chức tiệc sinh nhật ở đây. Theo lời khai của người có mặt tại hiện trường thì lúc đang chơi bài, đột nhiên cô ta chảy máu, bất tỉnh nhân sự.”
 
“Trác Nhiễm? Sao nhiều người họ Trác vậy?” Anh ấy không nhịn được mà lẩm bẩm một mình.
 
Lúc thoáng nhìn qua, Phương Xuyên mới hiểu vì sao mấy nhân viên y tế phải mặc đồ phòng hộ.
 
Trường hợp của Trác Nhiễm trông khá đáng sợ. Cả người toàn là máu đỏ, trong máu còn xen lẫn chết lỏng màu đen, trông rất kỳ lạ.
 
Ngoại trừ chảy máu thì nhịp tim và huyết áp của cô ta đều bình thường.
 
Cứ như đã ngủ thiếp đi.
 
Phương Xuyên nói vài câu với viên cảnh sát đang duy trì trật tự bên cạnh mình. Người đó lại đi lên trò chuyện với mấy nhân viên y tế. Không lâu sau, bọn họ đều lui ra.
 
Yến Tu bước lên, khi còn cách Trác Nhiễm vài bước thì dừng lên.
 
Trên mặt đất có một vũng máu, là máu chảy từ bàn xuống.
 
Trong vũng máu có một sợi màu đen rõ ràng. Không biết có phải do hoa mắt hay không mà Phương Xuyên cảm thấy sợi màu đen đó đang chuyển động.
 
“Thế này là sao?” Phương Xuyên nói nhỏ chỉ đủ hai người nghe được.
 
“Trúng cổ.”
 
“Vậy là có người hạ cổ cô ta ở đây?”
 
“Không, thời gian trúng cổ hẳn là đã lâu. Trong trường hợp bình thường, cổ trùng đã thích ứng với cơ thể cô ta thì sẽ không ra ngoài tùy ý. Trường hợp bây giờ rõ ràng là ngoài ý muốn, cổ trùng không khống chế được nên chạy loạn.”
 
Yến Tu đeo găng tay vào, tiến lên mấy bước, cầm tóc Trác Nhiễm lên để lộ khuôn mặt cô ta. Anh vạch mí mắt cô ta lên, bên trong có mấy tơ máu thâm đen, chứng tỏ thời gian trúng cổ đã rất lâu, loại cổ trùng này cũng không hại người. Bản chuyển ngữ được thực hiện bởi Rong Biển.luvevaland và được đăng duy nhất tại trang luvevaland.co, nếu bạn có đọc ở trang reup xong cũng nhớ qua trang chủ đọc để ủng hộ editor nhé. Mọi thắc mắc xin nhắn qua page LuvEva land hoặc Sắc – Cấm Thành.
 
“Cao Hiển Ảnh mà Yến Linh tặng cậu đâu?”
 
Phương Xuyên lấy một chiếc bình nhỏ ra, dùng tăm bông lấy một ít dầu cao rồi đưa cho Yến Tu.
 
Yến Tu bôi tăm bông lên trán Trác Nhiễm, trán cô ta lập tức xuất hiện một mảng thâm đen.

 



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận