Vương Mệnh

Chương 34: Tỷ Võ Đại Hội Khai Mạc



Hôm nay, Lục Hoa Trấn nhộn nhịp khác thường, theo một số thống kê đăng tải trên diễn đàn, đã có gần 4 vạn người chơi nhập tịch Lục Hoa Trấn, trong số đó hơn 1 vạn là người ngoại trấn.

Và con số này đang ngày càng tăng, vì rất nhiều người ở xa, hiện chưa đến kịp.

Điều này cũng cho thấy đã có hàng vạn người đã vượt qua được ngưỡng cấp 20, có thể tự do đi lại giữa các châu.

Còn theo dự báo, vào ngày mai sẽ có xấp xỉ 10 vạn người tụ tập ở Lục Hoa Trấn, bởi sự kiện đấu giá bảo vật ở Tử Long Các thu hút mọi người hơn cả tỷ võ đại hội.

Hầu hết những nhân vật có thế lực đều tụ tập về đây tham gia phiên đấu giá.

Tuy đang diễn ra sự kiện hệ thống kịch tình “Man binh gây loạn”, nhưng hệ thống chỉ yêu cầu mang “Man binh thủ cấp” đến Quan phủ giao nộp là được tưởng lệ, không cần biết có phải thân tự động thủ hay không.

Vì thế mà mấy vị long đầu thủ lãnh rất yên tâm dự hội, việc truy sát Man binh toàn giao lại cho thuộc hạ giải quyết.
Hiện tại, toàn “Vương Mệnh” đều đang hướng về Lục Hoa Trấn.
Trong Nha Phủ, lão Tổng trấn đang vô cùng hoan hỉ.

Theo trong sổ đăng ký hộ tịch, Lục Hoa Trấn chỉ còn thiếu gần nghìn người nữa là đạt con số yêu cầu 5 vạn nhân khẩu.

Cứ tình hình này, chưa đến ngày mai là có thể thăng cấp lên Châu Thành được rồi.

Và nếu sự việc cứ tiến triển thuận lợi thế này, thăng cấp lên Phủ Thành cũng không phải là điều vọng tưởng, chỉ cần đủ khả năng duy trì quân đội bảo vệ trị an là được, mà với thu nhập như hiện giờ, duy trì vài nghìn sĩ binh không thành vấn đề.

Còn Vương Thành, cao xa quá, lão không dám nghĩ tới.

Thật ra đấy lại là một ưu thế khác nữa của hệ thống thành thị, nhân khẩu tính cả người chơi, bởi hệ thống mục tiêu thu hút càng nhiều người chơi càng tốt.

Còn thôn trấn của người chơi không được tính.

Vì thế nhân khẩu mới là một vấn đề lớn.
Lão đang thầm nghĩ nên làm gì đầu tiên khi trở thành Châu mục đại nhân, lão sư gia rón rén bước đến, gọi :
– Đại nhân.
Lão Tổng trấn giật mình, hỏi :
– Có chuyện gì ?
Lão sư gia cung kính nói :
– Hồi bẩm đại nhân, đến giờ khai mạc Tỷ Võ Đại Hội rồi ạ.
Lão Tổng trấn hỏi :
– Thiếu Quân huynh đệ đến chưa ?

Lão sư gia đáp :
– Hồi bẩm đại nhân, Thiếu Quân đại nhân vẫn còn ở An Phú Trấn.

Hiện giờ ở đó đang bộn bề công việc.

Chắc Thiếu Quân đại nhân sẽ không đến được.
Lão Tổng trấn ngẫm nghĩ giây lát, gật đầu nói :
– Có lẽ vậy.

Thôi được rồi.

Cho khai mạc đi.
Lão sư gia cung kính vâng dạ, lui ra ngoài.

Lão Tổng trấn cũng chuyển lên lâu các trong Nha Phủ, ở đó vừa nhàn nhã uống trà vừa quan sát Tỷ Võ Đại Hội.
Lục Hoa Trấn tưng bừng náo nhiệt, khắp phố phường cờ xí tung bay.

Sĩ binh liên tục tuần la, chiêng trống khua vang inh ỏi.

Trên quảng trường trước Nha Phủ và khắp các đường phố chính đã được dựng lên 32 lôi đài để dùng cho tỷ võ.

Khoảng cách giữa các lôi đài khá xa nhau để không vì người xem tụ tập quá đông mà gây nên hỗn loạn.

Toàn bộ 2000 sĩ binh được điều động hết để giữ gìn trật tự.
Hiện tại khắp các phố phường đầu người đông đặc, khắp nơi không ngớt vang lên những tiếng mua bán rao hàng ồn ào hỗn loạn.

Nhiều người có đầu óc kinh doanh, đương nhiên không thể bỏ qua sự kiện trọng đại này.
Giữa cảnh náo nhiệt, đột nhiên trên vọng lâu truyền xuống :
– Loa loa loa.

Trấn dân chú ý, trấn dân chú ý.
Hôm nay người quá đông, quang cảnh quá ồn ào, viên thống lĩnh phải dùng đến loa mới có thể át được tiếng hô hào quát tháo của mọi người bên dưới.
Nghe thanh âm này, những người tại trấn liền biết là sắp có thông cáo, vội im lặng lắng nghe.

Những người mới đến thấy thế, hỏi thăm rồi cũng yên lặng theo.
Đợi toàn trường yên ắng, viên thống lĩnh mới lên tiếng :
– Trấn dân chú ý.


Hôm nay Lục Hoa Trấn tỷ võ đại hội chính thức khai mạc.

Số người đăng ký là 2 vạn 1316 người.

Số người qua được vòng sơ tuyển là 4721 người.

Vì số người ứng tuyển quá đông, thừa mệnh Tử Long Các chủ, ban tổ chức quyết định chia những người ứng tuyển thành 32 bảng, đồng thời thi đấu.

Mỗi bảng sẽ lấy 4 người đứng đầu tham gia vòng chung kết.

Hiện tại, danh sách ứng viên đã được dán trên các bảng thông cáo.

Các ứng viên xem rồi đến đúng vị trí thi đấu của bảng mình.

Sau nửa canh giờ nữa, các trận đấu sẽ bắt đầu tiến hành.

Riêng ngày mai, giải đấu sẽ tạm nghỉ để Tử Long Các tổ chức phiên đấu giá đặc biệt.

Qua ngày kia sẽ lại tiếp tục.

Mong mọi người cố gắng biểu hiện, để tỷ võ đại hội thành công tốt đẹp.
Thông cáo vừa dứt là mọi người ùn ùn kéo đến vây kín các bảng thông cáo.

Sau một hồi chen chúc không tiến tới được, nhiều người la ó vang trời, xô đẩy chen lấn dữ dội.

Quang cảnh cực kỳ hỗn loạn.

Cũng may, có ai đó nhanh trí chụp lại toàn bộ danh sách đưa lên diễn đàn, mới giải quyết được tắc nghẽn giao thông, đa số không áp sát được các bảng thông cáo, liền lập tức đăng xuất lên diễn đàn tra duyệt.
Chưa đầy một giờ sau, ai nấy đều vào vị trí, chờ các trận đấu bắt đầu.

Vì số người tham dự quá đông, phải tiến hành đến hàng nghìn trận đấu, thời gian kéo dài hơi lâu, suốt một ngày cũng chỉ mới tiến hành được một nửa, tạm thời khoan đề.
Lại nói An Phú Trấn …
Mãi đến gần trưa Giang Phong mới lại đăng nhập, xuất hiện ở Nha Phủ.


Lên lâu các trong Nha Phủ quan sát toàn trấn, thấy mọi hoạt động đều được tiến hành trong trật tự, Giang Phong rất hài lòng năng lực của lão quản gia.
Hiện giờ toàn trấn nhất hướng phồn vinh, dân chúng đều hăng say làm việc.

Sau một loạt các sắc lệnh do Giang Phong ban bố tối qua, cuộc sống dân chúng đều trở nên dư dả, cho nên ai nấy đều hoan hỉ.

Hiện tín phục độ đã đạt 70, là một chỉ số khá cao.

Có điều kinh tế của trấn vẫn còn bằng 0, vì sản xuất vẫn chưa đáp ứng đủ nhu cầu của trấn, lương thực vật tư chủ yếu đều do Giang Phong xuất tiền mua về.

Nhưng Giang Phong tin rằng đấy chỉ là tạm thời.
Quan sát một lúc, Giang Phong rời lâu các, chợt thấy Long nhi lon ton chạy đến, rối rít gọi :
– Ba ba.

Ba ba.
Giang Phong khẽ lắc đầu.

Từ khi đi theo Giang Phong, Long nhi vẫn cứ gọi Giang Phong như thế, và Giang Phong cũng đành chịu.

Bế Long nhi lên, Giang Phong mỉm cười hỏi :
– Long nhi muốn gì nè.
Long nhi nũng nịu nói :
– Ba ba.

Đi chơi.
Giang Phong mỉm cười, bế Long nhi ra ngoài đi dạo một vòng.

Nhớ đến Giang Lâm thôn, Giang Phong đi xuống bến sông.

Giang Lâm thôn cũng nằm cạnh dòng Nguyên Giang, thủy lộ cách An Phú Trấn chỉ chừng bốn, năm mươi dặm.

Thấy thuyền câu trên sông, Long nhi vừa chỉ vừa nói :
– Ba ba.

Thuyền.

Nhiều thuyền.
Giang Phong khẽ cười :
– Ừ.

Nhiều thuyền.
Bước vào Nhà tạo thuyền, Giang Phong kiểm tra, thấy đã có thêm loại thuyền mới :
“Tiểu thuyền : gỗ 200, đá 10, đồng tệ 50; người 5 hoặc vật tư 500; bơi chèo 1, tốc độ 50 – 60 dặm /canh giờ.


Thời gian 30 phút /chiếc.”
Nhà tạo thuyền hiện có đủ 5 thợ mộc làm việc.

Giang Phong lệnh cho 1 thợ mộc đóng 3 chiếc thuyền câu, 4 thợ mộc còn lại chia nhau đóng 4 chiếc tiểu thuyền.
Trong khi chờ đợi, Giang Phong chợt nhớ đến lão già bị bệnh cứu được hồi chinh phạt cường đạo, liền đi đến Dược Đường.

Lão già giờ đã có thể đi lại được, xem ra cũng đã hồi phục khá nhiều.

Giang Phong rất ngạc nhiên khi thấy lão đang ngồi nói chuyện với lão sư gia, còn lão sư gia chắp tay lắng nghe với vẻ rất cung kính.
Thấy Giang Phong đến, lão sư gia vội đứng dậy hành lễ.

Lão già tươi cười nói :
– Đại nhân.

Đã lâu rồi không gặp a.
Giang Phong khẽ cười, nói :
– A a.

Bấy lâu bận quá, không có thời gian đến thăm tiên sinh.

Long nhi, chào tiên sinh đi.
Long nhi vâng dạ, chắp tay nói :
– Chào tiên sinh.
Lão già vui vẻ nói :
– Ha ha.

Tiểu công tử đáng yêu quá.
Giang Phong hỏi :
– Ta là Thiếu Quân.

Tiên sinh xưng hô thế nào.
Lão già vuốt râu cười.

Lão sư gia nói :
– Đại nhân.

Lão tiên sinh đây là Hồ lão phu tử, rất nổi tiếng về chiêm tinh thuật số.
Giang Phong giật mình.

Phu tử a.

Tương đương tôn sư cấp, nhưng là người học cao hiểu rộng, địa vị đặc thù.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận