Hoá ra, thời gian dài không thấy hắn, hắn vô tình như vậy, tất cả là bởi vì tình yêu của người đàn ông này đã thay đổi.
Liễu Lan Nhân đau lòng không thôi, vẫn cố gắng gượng tươi cười trên mặt: “Tô thiếu gia, tiền của anh, tôi sẽ nghĩ cách còn……”
“Không cần.” Tô Vân Hải thái độ đạm mạc.
Hắn đã từng đối với cô gái này nổi lên dục vọng chinh phục, diện mạo Liễu Lan Nhân chỉ coi như thanh lệ, không khiến hắn hứng thú nổi nữa.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ là 85, độ hảo cảm đối với Liễu Lan Nhân -20, hiện tại là 30. Làm không tồi nga! 】
Tô Vân Hải vừa đi, Liễu Lan Nhân liền trượt chân ngã trên mặt đất. Hắn nghe âm thanh sau lưng, một chút cũng không có ý định quay đầu lại.
Liễu Lan Nhân che thấp miệng nức nở, khó chịu cực kỳ.
Nếu lúc trước, khi Tô Vân Hải đối tốt với cô, cô chủ động một chút, kết cục có lẽ sẽ khác đi?
…………
Lần này Tô Vân Hải không nghĩ muốn lùi bước, hắn móc di động ra, gọi cho Từ Như Ý.
“Em ở nơi nào? Anh muốn nói chuyện với em.”
“Tô thiếu gia, mong thái độ của anh không phải như thế.”
Tô Vân Hải không giống bình thường sẽ bạo nộ, hắn bình tĩnh mà nói: “Như Ý, xin em hãy cho anh một cơ hội.”
Bên kia trầm mặc vài giây.
Ấy vậy mà đối với Tô Vân Hải, cứ như đã một thế kỷ trôi qua.
Hắn thật sự thấp thỏm.
Tô Vân Hải biết, hắn hiện tại hạ thấp bản thân, ăn nói khép nép thỉnh cầu cô, một khi bị cô cự tuyệt, hắn vĩnh viễn cũng không có cơ hội xoay người!
“Như vậy đi. Tôi hẹn Bạch thiếu gia đi xem phim, nếu anh có thể tới trước anh ấy, tôi sẽ đồng ý.”
“Được!” Tô Vân Hải trả lời nhanh như bay.
Cúp điện thoại, hắn bấm gọi một dãy số khác. Phân phó nói: “Tìm vài người tạo ra sự cố, khiến Bạch thiếu gia kẹt lại trên đường!”
Hắn biết mình như vậy quá vô sỉ. Nhưng hắn vẫn tin tưởng, không có khả năng Từ Như Ý không có tí cảm tình nào với hắn.
Hắn nhất định phải nỗ lực một lần, tranh thủ chủ động!
Nhưng Từ Như Ý không nói cho hắn, cô đi rạp chiếu phim nào. Cô gái thông minh, giảo hoạt, cô muốn thông qua việc này khảo nghiệm hắn sao?
Tô Vân Hải lên mạng tìm kiếm lịch chiếu phim của những rạp gần đây, sau khi phân tích chọn ra được năm chỗ.
Vào trong xe, hắn đi đến rạp gần nhất trước. Đến rạp thứ ba, cuối cùng hắn cũng thấy Từ Như Ý đứng trước cửa cầm một ly trà sữa, đeo tai nghe thản nhiên nghe nhạc.
Cô ăn mặc rất giản dị: Chiếc áo thun cotton cổ tròn sọc chéo với một chiếc quần jean hơi tối màu. Mắt cá chân mịn màng trắng nõn mảnh khảnh lộ ra bên ngoài, thêm đôi giày trượt ván màu trắng tôn khí chất cô lên mười phần.
【 Hệ thống nhắc nhở: Độ hảo cảm của nam chủ +5, độ hảo cảm đối với ký chủ hiện tại là 90, đối với Liễu Lan Nhân là 30. Làm không tồi nga! 】
Nhìn thấy hắn, Từ Như Ý giơ vé trong tay lên.
Tô Vân Hải không thèm nhận lấy, một phen ôm chầm vòng eo mảnh khảnh của cô.
“Như Ý, từ giờ trở đi, anh bắt đầu theo đuổi em. Em có thể chạy, nhưng hãy nhớ kỹ: Anh vĩnh viễn sẽ không từ bỏ!”
“Tô đại thiếu gia, tôi chỉ là muốn nói: Anh đến muộn.” Từ Như Ý mắt lạnh nhìn hắn, cô thoát ra, xé vé trong tay.
“Không sao cả. Anh dẫn em đi xem thứ thú vị hơn!” Tô Vân Hải không chút để ý. Hắn cũng không muốn ở chỗ này thêm, bởi vì Bạch Diệc Khả sẽ tới bất cứ lúc nào.
Mạnh mẽ kéo cô, Tô Vân Hải đưa cô lên sân thượng một toà nhà lớn.
Rất nhanh, Từ Như Ý nghe được một trận tiếng gầm rú, gió làm bay loạn tóc dài của cô. Là một chiếc máy bay trực thăng đang bay đến đây.
“Muốn tôi đồng ý cũng được, nhưng trước đó giúp ta tôi một chuyện.” Từ Như Ý nói.
Tô Vân Hải không chút nghĩ ngợi, gật đầu đáp ứng: “Được! Em cứ việc nói.”
1/11/2019