Xuyên Nhanh: Ta Là Dâm Đế

Chương 6: Nữ giả nam trang


– ” Cộc Cộc ” Ta về rồi đây!

Tiếng gõ cửa vang lên, theo đó cánh cửa mở ra xuất hiện một thân hình mập mạp to lớn nhìn về phía trước, khuân mặt tỏ ra rất lo lắng liền quay đầu nhìn về thân ảnh phía trước gấp rút hỏi

– tiểu tử ngươi về rồi? Lam Nhi đâu? Tiểu tử ngươi có cứu được nàng không?

Đang hỏi Huy, Đại thẩm liền để ý đến ở sau hắn, tò mò lên tiếng

– tiểu tử! Đây là…?

Nàng nheo mắt lại nhìn về phía đằng sau Huy là cả một nhóm tám chín nữ nhân mặc quần áo xộc xệch xấu hổ cúi người làm bầu không khí trở lên ngại ngùng. Huy thấy bầu không khí có chút không đúng liền đưa tay lên gãi đầu cười giải thích

– Đại thẩm, bọn họ là những nữ nhân được ta cứu được trong sơn trang của bọn cướp! Ta thấy họ đáng thương mà không biết xử lí sao nên đưa về đây nhờ đại thẩm xử trí giúp ta a!

Huy chấp tay cười hì hì nhìn về phía vị đại khuân mặt có chút gượng cười. Đúng lúc này từ sau đám nữ nhân đột nhiên chạy ra một thân ảnh nhỏ bé lao tới phía vị đại tẩu kia ôm chặt lấy, khóc thút thít

– Dì, ta sợ lắm..

hức hức…Chọn chúng thật đáng sợ…Bọn chúng đị…định….

Lam Nhi đang định khoe ra s nữự uất ức của mình khi bị bọn cướp bắt thì nàng bỗng nghĩ đến điều gì đó, hơi liếc mắt nhìn trộm về phía huy đang nhìn mình cười, khuân mặt nàng liền đỏ bừng lên dúc vào ngực của vị đại thẩm ôm chặt lấy.

Đại thẩm nhìn thấy đứa cháu của mình có hành động kì lạ liền trừng mắt nhìn về phía Huy

– tiểu tử! nhà ngươi làm gì mà sao lam nhi nó nhìn ngươi liền hành động kì lạ như vậy?

Huy thấy đại thẩm đang lườm mình khiến môi không khỏi run lên một cái, mắt hơi liếc ra chỗ khác thật thà kể lại sự việc mà mình đã làm từ “bắt cướp” đến “thân mật” với Lam Nhi các nàng…

Nghe Huy kể ra hắn đã làm “chuyện đó” với đứa cháu gái yêu quý của mình đại thẩm liền sầm mặt lại. Huy nhìn thấy vậy liền run lên khua tay liên tục giải thích

– Đại thẩm…! Ta không phải là cố ý a! Lúc đấy ta thấy hai nàng bọn họ bị trúng “xuân dược” một loại độc dược! chỉ có cách làm ” chuyện đó ” mới cứu được hai người…ta cũng không còn cách nào khác…Có làm có chịu ta sẽ chịu trách nhiệm về việc của mình làm!

Hắn vừa nói vừa ngửng cao đầu lên, hứa rằng sẽ chịu trách nhiệm mọi chuyện đã làm với Lam Nhi.

Vị đại thẩm nghe Huy nói khuân mặt tức giận có chút giảm bớt, ôm lấy Lam Nhi quay sang huy nói

– tiểu tử ngươi nhớ lời vừa nói đấy! Ngươi mà để ta biết được khiến nàng chịu uất ức ta sẽ không tha cho ngươi đâu!!!

Huy gật đầu liên tục, đột nhiên nghĩ đến gì đó hắn đưa tay lên phía trước khẽ vẩy một cái, một hòm dài và rộng bằng cánh tay người lớn chứa đầy bạc và ngân phiếu hiện lên trước mắt mấy người. Huy nhìn đại tẩu và cả đám đang trợn mắt nhìn lấy hắn, liền khẽ nhếch miệng cười nói

– Đây là số tiền bạc mà ta vừa lấy được từ chỗ bọn cướp! Đại tẩu ngươi hãy đem chỗ tiền này phân phát cho mấy cô gái kia mỗi người một ít để lo cho bọn họ, còn số tiền thừa đại tẩu ngươi cứ giữ lấy dùng chi tiêu cho cuộc sống đi!

Huy mỉm cười, Số tiền này là hắn lấy được ở kho châu báu của bọn cướp tích góp, đều cho vào không gian của hệ thống, còn chỗ thùng bạc này chỉ chiếm chưa đến một phần mười số tiền mà hắn đang có, hắn cũng muốn đưa thêm cho vị đại tẩu mà suy nghĩ kĩ lại thôi, cái gì cho nhiều quá cũng không tốt! Không khéo ngược lại hại đến bọn họ nữa là…

” Bịch ” vị Đại thẩm và cả đám nữ nhân đột nhiên quỳ xuống hướng phía Huy dập đầu dưới đất, chỉ có cô bé tóc xanh và lam nhi vẫn đứng đấy không biết chuyện gì đang xảy ra? Đột nhiên vị đại tẩu ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy sự sợ hãi dập đầu hướng Huy nói

– Tiên trưởng đại nhân xin ngài hãy tha thứ cho sự mạo phạm của tiện dân…

Đại thẩm vừa nói vừa run. Ở thế giới này có sự tồn tại của những người tu tiên, mà những người dân thường này bình thường trong mắt người tu tiên chính là cao cao tại thượng tiên trưởng đại nhân! người thường mà dám mạo phạm bọn hắn kết cục chỉ có diệt cả ngôi làng mà thôi! Chính vì vậy khi mà mấy người này nhìn thấy Huy tay không biến ra một cái hòm lớn đầy tiền bạc, cả đám liền cho rằng Huy là những người tu tiên tiên kia vì người thường căn bản không thể làm được điều này! Chính vì thế mới dẫn đến sự việc như hiện tại!

Huy đột nhiên bị vị đại tẩu này quỳ xuống lạy mình liền giật nảy người lên, liền đưa tay đỡ vị đại tẩu đứng dậy cười nói

– Vị đại tẩu này nói gì vậy? Ta không phải là tiên trưởng gì hết mà chỉ đơn thuần là người tu hành thôi!

Được Huy đỡ dậy nhưng trong con mắt của vị đại tẩu này vẫn tràn đầy sự kính sợ. Huy thấy không khí có chút im lặng liền tự lên tiếng đánh tan sự yên lặng

– Vị đại tẩu này! Ta hiện tại có việc muốn rời đi nơi này để tìm một người rất quan trọng đối với ta! có lẽ ngày mai sẽ lên đường! đại tẩu ngươi có thể để cho Lam Nhi đi cùng ta được không…? Dù sao nàng cũng đã là nữ nhân của ta rồi!

Nghe được lời Huy nói vị đại tẩu này liền gật đầu liên tục vừa cười vừa nói

– Vâng! Vâng! Tiên trưởng đại nhân muốn mang nàng theo thì đó chính là sự may mắn của nàng! Và tiên trưởng đại nhân không cần gọi ta là đại thẩm gì đâu ngài cứ gọi ta là ” tam nương ” là được rồi!

Nói xong nàng liền ôm lấy Lam Nhi đưa đến trước mặt Huy cười nói

– Lam Nhi còn không mau bái kiến tiên trưởng đại nhân đi!

Lam Nhi bị dì của mình đưa đến trước mặt Huy, khuân mặt nàng liền đỏ bừng lên cúi xuống, hai tay đan xen vào nhau ngượng ngùng nói

– L…lam Nhi bái kiến… tiên trưởng caca…

Huy nhìn cô bé vừa nói vừa ngại liền cảm thấy vô cùng đáng yêu, giang tay ra ôm lấy nàng vào lòng cười nhẹ

– gọi anh là phu quân đi! Nàng dù sao cũng đã thuộc về ta rồi mà! Haha!

Nghe lời Huy nói Lam Nhi liền ngại ngùng dúc vào ngực Huy ” Dạ ” một tiếng, khoé môi khẽ nở nụ cười.

Một bên cô bé tóc xanh đứng từ lúc đến giờ nhìn thấy Huy và cô bé kia thân mật với nhau khiến nàng cảm thấy rất là ao ước, hai chân không tự chủ được tiến lên phía trước cúi mặt xuống hai tay để dưới bụng đặt vào nhau khẽ lên tiếng

– ưm…Tiên nhân caca…T..ta cũng muốn đi cùng caca được không…?

Huy nhìn về phía cô bé nhỏ nhắn tóc xanh kia, liền cười nhẹ đưa tay ôm cả hai vào lòng, xoa đầu hai nàng nói

– Từ nay gọi anh là “Phu Quân”! Nghe chưa nào?

Hai cố bé được huy ôm vào lòng giống như là đứa trẻ được mẹ nuông chiều vậy, cả hai má hồng lên ôm chặt lấy huy không buông. Huy bỗng nhiên nhớ ra một điều liền quay về phía cô bé tóc xanh hỏi

– ừm…Anh vẫn chưa biết em có thể nói cho anh biết tên và gia đình của em được không?

Nghe được Huy nói cô bé tóc xanh khuân mặt bỗng nhiên buồn thiu lại, hai đôi mắt to rưng rưng nước mắt chảy xuống ôm chặt lấy Huy vừa nói vừa khóc nghẹn ngào

– em…tên là “tiêu lệ anh “…Gia đình của em thì bị bọn cướp sát hại hết rồi…Hức hức…

Huy đưa tay lên xoa nhẹ đầu lệ anh nói

– anh xin lỗi nha

đừng khóc nữa, Ba mẹ em ở trên trời thấy em khóc họ sẽ không vui đâu… Và em hiện tại có anh ở đây rồi! Phu quân sẽ thay họ chăm sóc cho anh nhi mà!

Được Huy xoa đầu cô bé như tìm được chỗ dựa mới của mình, hai tay đưa lên dụi đôi mắt đỏ hoe cười nói

– Vâng…em sẽ nghe lời phu quân…!

Đứng ở ngoài cuộc từ nãy đến giờ vị đại thẩm tam nương này khẽ lên tiếng nói

– tiên trưởng đại nhân ta xin rời đi trước đưa những cô gái này giao cho trưởng làng xử lí nha! Ba người cứ ở lại tâm sự đi ta xin lui trước…!

Nói xong tam nương liền dắt theo mấy cô gái đi mất, để lại Huy và hai cô vợ nhỏ ngượng ngùng ở lại với nhau. Huy Khẽ đưa tay ôm lấy eo của hai nàng vào nhà, một lúc sau từ bên trong phòng liền truyền ra những âm thanh tràn ngập xuân sắc khiến người ta nghe thấy mà ngại…

– ——— một tuần sau ———-

Ở một quán ăn nào đó tụ tập rất nhiều người bàn tán, ăn uống, truyện trò với nhau rất nhộn nhịp

– huynh đệ ngươi biết tin gì chưa? Tông chủ ” thiên linh tông ” muốn gả con gái của mình cho tứ hoàng tử của vương tộc đó!

– haha ta biết tin đó từ tuần trước rồi giờ ngươi mới biết sao?

Đúng lúc này từ bên ngoài cửa tiệm đột nhiên đi vào một nhóm binh lính cầm một tờ giấy giơ lên trước mặt mọi người nói lớn

– Cần truy tìm người! Nữ tặc trong hình trộm mất một một viên đá quý mà hoàng thất rất coi trọng! vì vậy ra lệnh ai biết hoặc bắt được nàng giao cho quan phủ sẽ được thưởng lãnh 20vạn lượng bạc!

Nói xong đám quân binh này liền gấp giấy lại đi ra khỏi quán để lại cả bọn trong quán nhao nhao lên

Mà lúc này ngồi một bàn cuối cùng có một nam thanh niên và hai cô bé đang ngồi chống cằm với nhau cười nói

– hai nàng nghĩ sao về tên trộm này nào?

– Lam Nhi nghĩ vị tỷ tỷ trong hình rất giỏi nha! Có thể ăn trộm được đồ của hoàng thất a!

– không phải! anh nhi thấy thấy nàng rất là xinh đẹp nha! anh nhi cũng cũng muốn được như vậy!

anh nhi ôm lấy hai má hồng của mình mơ màng nghĩ đến tương lai bản thân trở lên xinh đẹp sẽ được phu quân ân sủng hơn~

Huy nhìn vậy khẽ cười ôm lấy eo của hai nàng vào ngực cười nói

– được rồi! Đối với phu quân cả hai đều xinh đẹp và tài giỏi nha!

Hai người được huy ôm vào ngực liền đỏ mặt lên đánh nhẹ vào ngực Huy rên rỉ mấy tiếng ” phu quân xấu xa ” liền nằm im trong lòng hắn hưởng thụ

” Kẹt ” đúng lúc này cửa quán liền mở ra, một thân hình mặc quần áo dài màu trắng bước vào, tóc búi lên, mũi cao, mày ngà khuân mặt hoàn mỹ ai nhìn vào cũng sẽ cho là một vị công tử thiếu gia nhà nào! Nhưng chỉ có riêng Huy nhìn thấy tên này lông mày liền nhíu lại khẽ cười

– tốt một mỹ nhân lại đóng giả nam nhân! Thật không ngờ mình lại gặp được loại này a…!

Qua bao nhiêu năm xem phim nữ giả nam căn bản là là không có ai có thể qua mắt được hắn nữa rồi!

Tên thư sinh áo trắng cầm lấy một bình rượu nhẹ nhàng đi lại chỗ bàn ghế trống ở cuối, ngồi xuống đối diện với Huy và hai cô bé khẽ cười nói

– chào vị huynh đài này và hai cô bé! Tại hạ có thể ngồi đây được không?

Huy nghe cô nàng này nói liền cảm thấy thú vị liền gật đầu đáp ứng

– Được!

– ——++——————+++++——-


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận