Xuyên Qua Thời Không Đến Yêu Anh

Chương 256


Chương 256

Lâm Kiến Vĩ với gương mặt đỏ bừng, trừng mắt, chỉ tay vào Lâm Đình Kiệt: “Con đi tiếp khách đi. Sau khi tàn tiệc thì đến thư phòng của ba nói chuyện.”

“Ông à, con nó còn nhỏ…”

“Bà im đi! Nhìn đứa con ngoan do bà dạy kìa! Học người ta cờ bạc rồi còn cho vay nặng lãi. Giờ thì tham ô công quỹ. Không biết sau này còn làm ra chuyện tày đình gì nữa!”

Lâm Đình Kiệt im lặng, cúi đầu đứng sau lưng mẹ cậu ta. Ánh mắt hằn lên lửa giận, cái tên Lâm Đình Phong đó mạng lớn thật! Hai lần trước kêu người đi ám sát mà hắn vẫn bình an vô sự! Giờ còn hại mình mất mặt như vậy! Đúng là không nên để hắn sống mà!

Lâm Đình Phong nắm tay Mộc Tâm, đứng dậy định dắt cô ra về, dịu dàng nói: “Đừng ăn nữa! Về nhà anh nấu đồ ăn khuya cho em.”

“Anh không ở lại ăn cơm với ba anh à?”

“Phá xong thì phải đi chứ!”

“Ò”, cô đứng dậy, quay qua nói với Liễu Thu, “Tiểu Thu, chị về trước, lần sau gặp.”

Liễu Thu cười tươi nói: “Chị về trước đi, lát em cùng anh hai về sau, bye bye.”, nói rồi cô trầm mặt nhìn Lâm Đình Phong: “Nè! Chạy xe chậm thôi! Chở chị tôi cho đàng hoàng!”

Anh bỏ qua ánh mắt bất mãn của Liễu Thu, dắt Mộc Tâm ra về trước ánh mắt tò mò của mấy người khách.

Hôm nay thời tiết đặc biệt nắng gắt, nhiệt độ ngoài trời đã đến gần 40 độ C. Nhưng dù có nóng đến đâu, có lẽ cũng không gay gắt như phiên tòa lúc này của Ngọc Điềm.

Phiên tòa này được dư luận chú ý nhất năm nay, bên nguyên cáo kiện bị cáo đã cưỡng bức trẻ vị thành niên và sai khiến mưu sát.

Thẩm phán và các chư vị bồi thẩm đoàn đều đang trong trạng thái khó quyết, hàng ghế người xem cũng đã kín chỗ.

Bên trong xông sắt, con trai của Benter – là Halen, cậu ta đang nhàn nhã đứng cạnh hai viên cảnh sát, trên người mặc một bộ vest sạch sẽ, cặp mắt kính văn minh cứ như một chiếc mặt nạ bạc che giấu nội tâm xấu xa của cậu ta.

Trái ngược với cậu ta, cô bé bị hại Nhiễm Ni mặc một chiếc váy trắng bạc màu, gương mặt tiều tụy đầy nhợt nhạt khiến cô bé mỏng manh gần như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.

Ngọc Điềm đóng vai trò công tố đưa ra chất vấn đối với luật sư phản biện của Halen. Cô đứng dậy, gật đầu chào quan toàn một cái, hai tay cô nhẹ nhàng đặt lên giá gỗ đặt tài liệu, thanh âm đầy trầm ổn: “Thưa quan toàn, dưới chứng cứ mà bên cảnh sát cung cấp, bên công tố chúng tôi muốn khởi kiện bị cáo với tội danh cưỡng hiếp trẻ vị thành niên – đó là thân chủ thứ nhất của tôi, cô Tần Nhiễm Ni. Hơn thế nữa, bị cáo còn có hành động sai khiến người khác mưu sát người thân của thân chủ thứ hai của tôi – đó là sếp của công ty luật sư Votre Droit – Ông Cao Quốc Đông. Cuối cùng, bị cáo còn sai người hành hung người nhà của cô Tần Nhiễm Ni, khiến cho hai người chết, một người còn đang hôn mê và có nguy cơ chết não.”

Thẩm phán sau khi nghe xong lời của Ngọc Điềm và đọc thư khởi kiện được trình lên, ông trầm trầm nói: “Với tính nghiêm trọng của vụ án này, chúng tôi chấp nhận thư tố cáo của bên nguyên cáo. Luật sư Hà có thể đưa ra lập luận và căn cứ buộc tội bị cáo.”

Ngọc Điềm mỉm cười, bình tĩnh nói tiếp: “Chúng ta bắt đầu từ vụ việc của ông Cao Quốc Đông. Vì đây là vụ việc gần đây nhất, các chứng cứ bên cảnh sát cung cấp cũng chi tiết hơn rất nhiều.”, cô mở một tập hồ sơ ra, liếc mắt nhìn một cái rồi nói: “Xin mời thẩm phán và các vị bồi thẩm đoàn mở tập tài liệu số ba mà tôi đã trình lên trước đó. Đây là giấy khám nghiệm của chuyên viên pháp y cao cấp trong tổ trọng án. Trong đây nêu rằng, trong dạ dày của ông Cao Quốc Đông, chứa một lượng rượu rất lớn. Theo tôi được biết thì gan của ông ấy không khỏe và ông ấy đang cai rượu, không thể nào lại có một lượng cồn lớn như vậy trong dạ dày. Đây rõ ràng là có người cố ý đổ một lượng lớn rượu vào đồ uống của ông ấy, khiến ông ấy uống phải và dưới tác dụng của rượu đẩy ông ấy xuống lầu.”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận