[Xuyên Thư] Ăn Mật

Chương 25-1


CHƯƠNG NÀY DÀI GẤP 3 LẦN CHƯƠNG BÌNH THƯỜNG NÊN MÌNH CHIA LÀM 2 NHA.


VỀ SAU CHƯƠNG NÀO CŨNG DÀI, MÌNH SẼ CỐ, MONG MỌI NGƯỜI ỦNG HỘ
CHƯƠNG 25
– —————————————————————————————————————
Tiếu Dao hình như cũng không thấy rõ anh, chỉ chạy nhanh băng qua ngã tư đường, theo bên phải đường chạy đi, bóng dáng của cậu rất nhanh đã biến mất không thấy, chỉ để lại con đường đầy hoa rơi bay loạn.

Chu Hải Quyền cuối cùng vẫn không đuổi theo hỏi đến cùng, lái xe trở về nhà.

Anh rất ít tự mình lái xe, cho nên thời điểm dì Vương thấy anh lái xe trở về, có chút giật mình hỏi: “Trần Hưng đâu?”
“Cháu bảo cậu ấy đi tiễn khách hàng giúp.” Chu Hải Quyền hỏi dì Vương, “Gần đây trong nhà có chuyện gì xảy ra không?”
Dì Vương sửng sốt một chút, liền nghe Chu Hải Quyền hỏi: “Tiếu Dao, cậu ta có chuyện gì sao?”
“Tôi không nghe nói a, cậu ấy làm sao vậy?”
Chu Hải Quyền nói: “Vừa rồi trên đường gặp phải cậu ấy, hình như thần sắc có chút kỳ quái, cậu ấy tương đối thân với dì, dì tìm cơ hội hỏi một chút.”
Dì Vương gật gật đầu, nhìn Chu Hải Quyền đi vào, chính mình chạy nhanh đi thu chăn màn bà đem phơi nắng ở trong sân.

Sắc trời đã càng ngày càng đen, nhìn giống như muốn mưa, lúc thu chăn màn, nghĩ chờ Tiếu Dao trở về, muốn đem việc này nói với cậu một tiếng, Chu Hải Quyền vừa rồi mở miệng dò hỏi, cho thấy là đang quan tâm cậu.

Đây chính là tiến bộ rất lớn.

Bà đến nay còn nhớ rõ Chu Hải Vinh lần đầu tiên dẫn Tiếu Dao vào cửa, Chu Hải Quyền mặt mày hóa đen như Bao Công.

Một tiếng sau Tiếu Dao trở về.

Kỳ thật lúc cậu càng đuổi càng gần, cậu liền ý thức được chính mình hẳn là nhận sai người, cậu chạy đến trước mặt người phụ nữ kia, làm bộ lơ đãng mà quay đầu lại, thấy được một khuôn mặt hoàn toàn bất đồng với mẹ cậu.

Xúc động qua đi, lý trí trở về, liền cảm thấy chính mình vừa rồi thế nhưng cho rằng người này là mẹ cậu, có vẻ có chút buồn cười.

Sao có thể chứ.


Nhưng một loại bi ai nặng nề tập kích cậu, cậu quay đầu trở về, thời điểm đi ngang qua người phụ nữ đó, nước mắt rốt cuộc rơi xuống, bất quá gió quá lớn, rất nhanh liền làm khô nước mắt của cậu.

Cậu đè đầu tóc bị thổi lộn xộn xuống, đứng một hồi, sau đó về Chu gia.

Có đôi khi cảm thấy này hết thảy đều như là đang nằm mơ, không chân thật như vậy.

Đại khái bởi vì không chân thật, người cũng ngốc, lúc đi đến ngã tư đường, cậu đột nhiên nghĩ đến chính mình vừa mới thiếu chút nữa ở chỗ này bị đụng vào, nếu thật là bị đụng xe, cũng không biết sẽ thế nào.

Dì Vương vừa thấy Tiếu Dao trở về, liền lập tức ra đón, lại thấy Tiếu Dao gục đầu xuống, thoạt nhìn thập phần uể oải.

“Cậu sao vậy?” Dì Vương quan tâm hỏi, “Xảy ra chuyện gì?”
“Không có việc gì,” Tiếu Dao cười cười, nói, “Hôm nay lại rất mệt…… Trời hình như muốn mưa.”
Dì Vương theo ánh mắt của cậu nhìn ngoài trời một cái, nói: “Đúng vậy, vào hạ, mưa liền đặc biệt nhiều.”
Bà nói xong quay đầu nhìn Tiếu Dao, trên mặt Tiếu Dao cũng nhìn không ra cảm xúc gì, chỉ vươn tay tới, đón một mảnh cánh hoa bị thổi đến hành lang.

Sau đó liền nghe được tiếng vang rất to, trời mưa.

Vừa rồi gió có chút lớn, hiện giờ mưa một chút liền có chút cấp, ào ào lạp lạp, chỉ chốc lát trong viện tất cả đều là hơi nước.

Tiếu Dao cùng dì Vương vào cửa, thấy Chu Hải Quyền chính cầm một lọ VOSS uống.

Dì Vương vội nói: “Tôi đi pha trà cho cậu, đừng uống lạnh.”
Chu Hải Quyền liếc mắt nhìn Tiếu Dao một cái, sau đó nói với dì Vương: “Không sao, không lạnh.”
Tiếu Dao kêu một tiếng “Anh cả”, Chu Hải Quyền gật gật đầu.

Bởi vì nhớ tới dáng vẻ cậu tròng mắt rưng rưng, liền nhìn nhiều hai mắt.

Tiếu Dao lại không chú ý, trực tiếp đi lên lầu.

Chu Hải Quyền nhìn bóng dáng cậu biến mất ở cuối thang lầu, liền hỏi dì Vương: “Hỏi chưa?”
Dì Vương nói: “Cậu ấy cái gì cũng không nói.

Bất quá giống như thật sự là có tâm sự.”
Chu Hải Quyền nói: “Chúng ta đây cũng đừng quản, dù sao cũng có lão nhị.”
Dì Vương nói: “Nhắc tới Hải Vinh, cậu ấy gần đây hình như tâm tình cũng có chút không tốt, có phải ở nước ngoài, cậu quản cậu ấy quá nghiêm hay không …… Tôi lắm miệng nói vài câu, tính cách cậu ấy từ nhỏ liền như vậy, thích tự do, hiện giờ mỗi ngày đi sớm về trễ, đã đủ tiến bộ, một hơi ăn không thành người mập nỗi, cậu cũng đừng quá mức thật chặt.

Hiện giờ Tiếu Dao cũng vội, hai người bọn họ cũng không ngủ chung một thời gian.”
“Hai người bọn họ nên bình tĩnh một chút, bằng không lại luôn la hét kết hôn.” Chu Hải Quyền nói.

Dì Vương cười cười, thanh âm thấp rất nhiều: “Sao thế, cậu không thích Tiếu Dao a?”
“Tôi chỉ là cảm thấy hôn nhân đại sự hẳn là thận trọng, hai người bọn họ hiện giờ nói kết hôn, giờ còn sớm.

Lão nhị người này nói gió chính là mưa, bình tĩnh chậm rãi cũng tốt.”
Dì Vương há miệng thở dốc, còn chưa nói lời nào, liền nghe thấy bên ngoài truyền đến một trận tiếng bước chân dồn dập, thế nhưng là lão tam Chu Hải Đông đội mưa chạy về.

Dì Vương nhìn thấy Chu Hải Đông, vội hỏi: “Cậu sao lại về rồi?”
Chu Hải Đông mới lắc lắc đầu, trên mặt còn vươn nước mưa, cười lộ ra một hàm răng chỉnh tề trắng tinh: “Dì Vương, nhớ cháu sao?”
“Cậu còn biết trở về, Tư Ngữ nhỏ như vậy còn biết gọi điện thoại về, không phải khen cậu, vừa ra khỏi nhà, Chu Hải Đông cười cười, sau đó hướng về phía Chu Hải Quyền kêu một tiếng “Anh cả”.

Xem dáng điệu siểm nịnh kia hắn, nhất định lại là gặp rắc rối.

Dì Vương nói: “Nhanh lên lầu lau lau, thay quần áo sạch sẽ, gần đây cảm mạo nóng sốt nhiều, đừng để lạnh.”
Chu Hải Quyền trực tiếp đi lên lầu, Chu Hải Đông thấy vội theo đi lên, vừa đi vừa cười hì hì kêu lên: “Anh cả, anh cả, thẻ của em có phải bị anh ngừng rồi không, sao lại không quẹt được?”
Chu Hải Quyền lạnh lùng mà nói: “Có phải anh đã nói với chú rồi không, thẻ của chú hiện giờ có hạn ngạch.”
“Chút tiền ấy làm sao đủ tiêu nha,” Chu Hải Đông sốt ruột mà nói, “Anh cả, em thực sự có việc gấp, cùng một anh em mua bán đồ cổ, vốn đầu còn thiếu một chút, bọn họ cũng đều biết em có tiền, em không lấy ra được, bọn họ……”
Chu Hải Đông lời nói mới nói được một nửa, liền nhìn thấy Tiếu Dao ở cửa thang lầu, lời nói liền nuốt vào trong bụng.

Tiếu Dao thấy Chu Hải Đông, xấu hổ mà cùng hắn chào hỏi, Chu Hải Đông giật mình hỏi: “Cậu sao lại ở nhà tôi?”
“Tôi……”
“Chỉ là tới ở vài ngày” lời này cậu thế nào cũng nói không nên lời, bởi vì cậu đột nhiên nghĩ đến lúc trước dọn đến nơi đây, nói với Chu Hải Quyền là nhà cậu bị rò nước, đã qua không ít ngày, nếu muốn sửa sớm nên sửa được rồi, cậu lần này kỳ thật chính là mặt dày mày dạn không chịu đi.

“Nhanh như vậy liền dọn vào được nha.” Chu Hải Đông cười liếc mắt nhìn anh cả hắn một cái, hắn thời gian dài không trở về, xem ra trong nhà phát sinh rất nhiều chuyện, anh cả hắn thế nhưng cho phép Tiếu Dao vào nhà ở.

Tiếu Dao đi xuống lầu giúp đỡ nấu cơm, Chu Hải Đông nhìn cậu chạy nhanh qua, nhìn một hồi lâu, thấy Chu Hải Quyền đã lên đến lầu hai, lúc này mới chạy nhanh qua theo: “Anh cả, anh cả……”
Tiếu Dao cuốn tay áo lên, khuôn mặt vẫn còn ửng đỏ.

Dì Vương nói: “Cậu gần đây mệt như vậy, cũng đừng nấu cơm, có tôi rồi.”
Tiếu Dao vẫn làm chè cho Chu Hải Vinh.

Cậu vẫn là thích vội vàng một chút, này cũng là mẹ cậu dạy cậu, lúc trước Trần Khoa qua đời, Trịnh Nghiên cảm thấy trời đều sụp xuống, cả người ngã quỵ, bị bệnh rất nhiều ngày, giống như bị rút hết tinh khí, sau đó gượng dậy, mở tiệm cơm, mỗi ngày vội vàng kiếm tiền bồi dưỡng con trai, người vội lên, chuyện phiền não gì cũng không kịp nghĩ đến.

Cậu và Chu Hải Vinh hiện giờ cảm tình còn tính là ổn định, ngày hôm qua không vui hôm nay sớm đã tan thành mây khói, thời điểm Chu Hải Vinh trở về, còn mua cho cậu một bó hoa, hoa hồng rực rỡ, hương thơm nồng đậm.

Chu Hải Đông cười hỏi: “Anh hai,em nên xưng hô với người này của anh thế nào đây?”
Tiếu Dao nghĩ đến hắn kêu mình là nhị tẩu cả người mua nổi da gà, vội nói: “Kêu tên là được.”
Kết quả Chu Hải Vinh hỏi lại Chu Hải Đông nói: “Chú muốn gọi là gì?”
Tiếu Dao đánh gãy: “Dù sao đừng kêu nhị tẩu, rất xấu hổ.”
Chu Hải Vinh và Chu Hải Đông đều cười.

Cơm nước xong, Chu Hải Vinh lại đi dạy Tiếu Dao đánh đàn, Chu Hải Quyền không phê chuẩn yêu cầu của Chu Hải Đông, Chu Hải Đông liền quay ngược lại đi cầu Chu Hải Vinh, cho hắn mộttấm thẻ.

“Tiểu tử cậu cũng quá biết tiêu tiền, anh nghe nói tháng trước cậu tặng thưởng một chủ bá internet liền h thưởng mười mấy vạn? Tiền nhiều cũng không phải tiêu như vậy, một chủ bá internet, sờ không được thân không đến, tiền này của cậu không phải ném đá trên sông sao? Cậu nếu là nuôi muội tử, tiêu nhiều như vậy anh cũng không nói.”
Chu Hải Vinh một bên dạy Tiếu Dao đánh đàn một bên nói.

Chu Hải Đông nghe thấy Tiếu Dao đàn tấu “Tạp âm” nhịn không được bĩu môi, tiếp theo nói: “Nhưng em lần này là làm chính sự a, cùng bạn bè hợp tác buôn bán, nếu là thành, chờ kiếm lời, em nhất định trả lại cho anh.”
Chu Hải Vinh cảm thấy hắn vẫn luôn ở bên cạnh ồn ào, đều quấy rầy mình cùng Tiếu Dao ở chung, liền không kiên nhẫn hỏi: “Cậu muốn bao nhiêu?”
“Không nhiều lắm, hai mươi vạn.”
Tiếu Dao nghe khóe miệng giật giật, thế giới kẻ có tiền cậu không hiểu, muốn mấy chục vạn giống như muốn mấy trăm tệ.

Chu Hải Vinh liền cho hắn một tấm thẻ: “Đại khái là số kia, cầm đi nhanh đi.”
“Được được, vẫn là anh hai hào phóng, anh cả cũng không bằng anh!”

Lời này Chu Hải Vinh thích nghe, cười nhìn Chu Hải Đông đi ra ngoài, còn tri kỷ mà thay bọn họ khép cửa lại.

Chỉ chốc lát dì Vương đi lên đưa nước cho bọn họ, cười hỏi: “Cậu nha, quá chiều Hải Đông.”
Chu Hải Vinh cười nói: “Cháu giờ không phải đi làm sao, tiền có thể chi phối cũng nhiều, trước kia đều là lãnh từ chỗ anh cả,lần này cháu cũng thể nghiệm cảm giác đưa tiền 1 lần!”
Hắn còn phải mua đồ vật cho Tiếu Dao.

“Nghĩ muốn cái gì, trực tiếp mở miệng nói, anh đều mua cho em.”
Tiếu Dao nói: “Em bây giờ cái gì cũng không thiếu.”
Cậu nói, tay liền đàn tấu ra một đoạn tuy có so le nhưng đã có giai điệu, Chu Hải Vinh kinh hãi, hô: “Em nghe em nghe em nghe, đàn ra rồi!”
Dì Vương cười nhìn Tiếu Dao liếc mắt một cái, Chu Hải Vinh còn kinh hỉ hỏi bà: “Dì Vương, dì nghe thấy không?!”
“Nghe thấy được, nghe thấy được, cậu làm thầy, cuối cùng dạy ra thành tích, chúc mừng cậu.”
Dì Vương nói liền cười đi ra ngoài, loại thời khắc vui sướng này, vẫn là phải để lại cho nhân gia hai người tiểu tình lữ.

Chu Hải Quyền lúc từ tầng cao nhất xuống dưới, liền thấy dì Vương trộm đứng ở cửa phòng đàn, cười trộm.

Anh nhíu nhíu mày, liền nghe thấy một giai điệu gập ghềnh.

Thật là không dễ dàng, học lâu như vậy, mới đàn ra một đoạn âm nhạc gập ghềnh như vậy ……
Chu Hải Vinh rất có cảm giác thành tựu, Tiếu Dao người kém như vậy, hắn thế nhưng cũng dạy được!
“Em tiếp tục luyện tập, tranh thủ lúc ăn sinh nhật anh, có thể đàn ra một đoạn hoàn chỉnh, đến lúc đó tặng anh……Em học bài sinh nhật vui vẻ đi!”
Tiếu Dao nói: “Em đang muốn cùng anh nói cái này, về sau em chỉ sợ không có thời gian học đàn, gần đây em rất bận.”
Cậu nói cho Chu Hải Vinh chuyện mình muốn cùng Tô Quát cùng nhau xướng 《 Tham Thanh Thủy Hà 》.

Chu Hải Vinh thực kinh hỉ, tiệc tối này hắn nghe nói qua, có thể được mời, nhưng đều là người có chút bản lĩnh, còn có một ít chính phủ quan viên Nam Thành, nhà bọn họ, cũng là anh cả hắn thanh niên này tài tuấn có tư cách tham dự, cái này hay, Tiếu Dao làm nhân tài nghệ thuật, thế nhưng muốn lên đài biểu diễn, hắn tự nhiên ủng hộ cả hai tay.

“Thẩm lão sư nói rất đúng, em phải bắt lấy cơ hội này.” Chu Hải Vinh nói, “Mặt khác đều có thể để đó trước, có yêu cầu gì, cứ việc nói với anh, anh toàn lực ủng hộ em.”
Quả nhiên rất là thiện giải nhân ý*.
*Thấu hiểu lòng người
– —————–
Làm xong 1 chương mất cả ngày ????????????.

Cảm ơn mọi người đã ủng hộ ????????????
#TGiai.



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận