CHƯƠNG 30.1
– —————————————————————————————————————
Dì Vương vốn dĩ muốn đi lên hỏi thử Chu Hải Quyền muốn ăn uống chút gì hay không, gõ cửa hai lần, nghe Chu Hải Quyền trong phòng hỏi: “Ai?!”
Thanh âm thế nhưng có chút không bình thường.
Dì Vương hỏi: “Là tôi, cậu có khát không, muốn uống chút gì hay không?”
Chu Hải Quyền qua một hồi lâu mới nói: “Không cần.”
Dì Vương đành phải quay người xuống lầu, lại thấy Tiếu Dao xoa tóc từ trong phòng tắm bước ra, cậu thấy dì Vương cách cửa phòng cậu không xa, hỏi: “Tìm cháu sao?”
Dì Vương cười hỏi: “Tôi lên hỏi Hải Quyền muốn uống gì không.”
“Anh cả ngủ rồi sao?”
“Đại khái là ngủ rồi.” Dì Vương nói, “Cậu muốn ăn bữa khuya không?”
“Cháu có hơi khát, có chè không?”
Dì Vương cười nói: “Có.”
Bà biết bọn họ hôm nay đều đi uống rượu, cho nên chuẩn bị hai thứ chè và canh hầm, còn chuẩn bị một ít trái cây.
“Cháu đi đổi quần áo rồi xuống uống.” Tiếu Dao nói.
Dì Vương liền đi xuống rửa sạch chút anh đào, bà biết Tiếu Dao thích ăn.
Tiếu Dao không vội vã đi xuống, mà chọn một ít hoa hồng Chu Hải Vinh tặng cậu, dùng kéo cắt tỉa, đem cắm vào bình hoa ở đầu giường.
Hoa hồng kia cũng không biết là chủng loại gì, mùi hương rất nồng.
Lúc uống canh hai người lại nói đến buổi biểu diễn tối hôm nay của cậu, dì Vương sau khi nghe cậu kể, nói: “Cũng may hữu kinh vô hiểm, sư huynh này của cậu, cũng tính là người tốt.
Tôi trước kia xem qua hắn hát tuồng ở trên TV, hoá trang rất đẹp.”
“Cháu còn chưa có xem qua anh ấy diễn kịch đâu.” Tiếu Dao nói liền móc di động ra, “Cháu tìm thử xem.”
Cậu lên mạng tìm video của Tô Quát, quả nhiên vừa tìm đã thấy rất nhiều.
Video hot nhất của Tô Quát thế nhưng không phải hắn diễn xuất, mà là một cái video phát trên vòng bạn bè, sau đó bị truyền tới trên mạng, kết quả là bạo một phen.
Trong vòng tụ hội thượng tầng, thái độ với văn nghệ biểu diễn xem như bình thường, cậu lần trước tham gia gia yến sinh nhật Chu Tân Phong, đã được chứng kiến.
Video nổi tiếng này của Tô Quát, cũng là trong một bữa tiệc, video là dùng di động quay, trong nhà ánh sáng hơi tối, chỉ là dân mạng thần thông quảng đại vẫn như cũ phân biệt được mấy đại lão* trên internet, còn có mấy đại lão địa ốc, trong đó có một đại lão tên Nhậm Đức Thụ, cùng Tô Quát hợp xướng một khúc 《 Phong Vân Hội 》 xướng đoạn kinh điển, “Ngàn dặm đưa kinh nương”.**
*Đại lão: Người có tiếng nói, có tiền, có quyền thế,…!
** Ngàn dặm đưa kinh nương: dịch nghĩa: Ngàn dặm đưa mẹ về kinh.
Câu chuyện về Triệu Khuôn Dận ( Thái Tổ nhà Tống) ngàn dặm đưa mẹ về kinh.
Hát rất tốt, tuy là trang phục nam bình thường, lại xướng uyển chuyển lưu luyến.
Nhậm Đức Thụ thế nhưng hát cũng không tồi.
Ca khúc được yêu thích là Bình dân ái, mấy vị đại nhân vật này, phần lớn thích hí khúc, hát bài hát bình thường cũng cần có âm đẹp, hơn nữa không phải đều mỗi người có trình độ thẩm mỹ, thì chính là có trình độ biểu diễn.
Lướt một lúc, cậu liền nhớ tới bát quái mình thấy trước khi lên sân khấu, nhanh chóng tìm kiếm lại lần nữa.
Bát quái là tin tức của Phó Thanh Phương, người liên quan lại bao gồm cha của Chu Hải Vinh bọn họ, Chu lão tiên sinh, còn có sư phụ cậu Thẩm Tinh Chi.
《 Phó Thanh Phương —- Lê Viên chứng thực yêu hận tình thù 》.
Cậu trước kia như thế nào lại không nghĩ tới, Phó Thanh Phương như vậy nổi tiếng, chuyện xưa của bà với Chu lão tiên sinh, trên mạng khẳng định lục soát được đến nơi, cũng chưa nhớ tới tìm kiếm thử một chút.
Tin này vừa xem thật sự là mỗi chi tiết đều cẩu huyết, truyền thông làm mấy việc đào tin tức tình ái cũng là đủ nhiều, nào là mẹ Chu Hải Vinh năm đó ở trong yến hội mắng Phó Thanh Phương to như thế nào cũng đều có, miêu tả rất sống động, giống như chính mắt chứng kiến.
Bất quá cậu vẫn là quan trọng chuyện trong lễ tang Chu thái thái.
Cậu lúc trước nghe Thẩm Tinh Chi kể, lúc trước Chu thái thái chết bệnh, Phó Thanh Phương có tiến đến phúng viếng……!Nói đến cái này, Tiếu Dao cũng là không hiểu mạch não nữ nhân này, chính phòng đã chết, ngươi một tiểu tam tới phúng viếng, này không phải nghênh ngang vào nhà sao, mặc kệ ngươi là ôm tâm thái gì tới, cảm giác đều rất quái dị……!Cho nên Chu Hải Quyền cùng Chu Đồng liên thủ đem bà đuổi ra ngoài, thật sự là đúng tình hợp lý.
Cậu lúc trước nghe một đoạn này, cảm thấy thực cảm khái, không nghĩ tới bát quái này dùng thủ pháp văn học miêu tả, càng thêm khâm phục, cuối cùng còn có video quay lén, trong video Phó Thanh Phương được người đỡ, đi vào trong xe, bên ngoài có mấy người đàn ông mặc tây trang màu đen, ngực cài hoa trắng.
Chu Đồng một bàn tay chỉ vào Phó Thanh Phương, cũng không biết đang nói cái gì, thoạt nhìn có chút hung hãn, một thanh niên mảnh khảnh cao gầy đứng phía sau cô gái, cùng Chu Hải Quyền hiện giờ lớn lên có chút không giống nhau, lúc ấy hẳn là mới mười mấy tuổi, còn rất tuổi trẻ, lôi kéo cánh tay chị cả anh*.
*Nguyên văn, Chu Đồng là nhân vật nào có ai còn nhớ không
Hiện trường có chút hỗn loạn, cậu còn ở mấy giấy cuối cùng, thấy được Chu Hải Vinh đứng trong đám người.
Khi đó Chu Hải Vinh, thoạt nhìn bất quá cũng chỉ mười mấy tuổi.
Cậu còn tìm ảnh chụp của mẹ Chu, là một nữ nhân đoan trang ấm áp, đại khí mượt mà, so sánh Phó Thanh Phương thanh nhã u buồn, dịu dàng nhu hòa, hai người kỳ thật khó phân sàn sàn như nhau.
Chu gia huynh đệ tỷ muội mỗi người diện mạo không tầm thường, Chu lão tiên sinh giá trị nhan sắc nhưng thật ra bình thường, hẳn là đều là mẹ Chu gien tốt.
Vợ đẹp như vậy, Chu lão tiên sinh lại không yêu.
“Chuyện nhiều năm trước,” dì Vương nhìn thấy video cậu xem, đứng sát bên cạnh bàn nói: “Chuyện của Phó tiểu thư, Hải Vinh cũng đã nói với cậu rồi?”
Tiếu Dao buông di động, nói: “Khi đó dì cũng ở đó đi? Cháu xem trên tin tức nói, là chị cả hai người bọn họ đem Phó Thanh Phương đuổi ra ngoài?”
“Cô ấy đuổi cũng xứng đáng,” dì Vương nói, “Nếu không phải bà, thái thái nói không chừng còn có thể sống lâu mấy năm, đều là bị bà ấy làm tức giận.”
“Lúc ấy bá phụ bá mẫu bọn họ sao lại không ly hôn? Là bá mẫu không muốn ly sao?”
Dì Vương thở dài, nói: “Loại gia đình này, muốn ly hôn nào có dễ dàng như vậy, bên trong rất phức tạp.
Thái thái cũng nói, tranh không cũng chính là một hơi.
Bà là không cam lòng.”
Tâm tư nữ nhân, cậu không hiểu, đại khái người không tự mình trải qua, không phải chính mình, vô pháp đặt mình vào hoàn cảnh người khác để cảm nhận suy nghĩ nhớ nhung của người khác.
“Tôi thật là không hiểu phụ nữ loại này,” dì Vương nói tiếp, “Cậu nói Phó tiểu thư này, lớn lên xinh đẹp như vậy, người theo đuổi cũng nhiều như vậy, lúc trước bà ấy có thể chọn, nhưng có không ít phú hào chưa lập gia đình đâu, bà ấy đều không cần, cố tình phải làm thiếp không có danh phận, bất quá cũng may ác nhân đều có ác nhân báo, bà không sinh được đứa con nào, bằng không thêm một người tranh gia sản, bọn Hải Vinh này, còn phải dây dưa cả đời, cậu không biết những nhà có chút tư sản, sinh ra một đống con cái, người lớn đi rồi, tiểu bối ở dưới tranh giành gia sản, khó coi bao nhiêu.”
Chính là bởi vì tiền nhiều, cho nên nhỏ tí tẹo cũng có khả năng đều là một số rất lớn, bởi vậy hào môn tranh gia sản, nửa bước khó làm, càng phiền toái.
“Bà ấy là không thể sinh, hay là……”
Cậu cũng không cho rằng nam nhân như Chu lão tiên sinh loại này, sẽ vì chính phòng mà không có con riêng.
Phàm là nam nhân, đều hận không thể cùng chân ái của mình sinh mười đứa tám đứa đâu.
“Ai biết được, cậu không biết đâu, lúc trước thái thái sợ bà ấy mang thai, kinh hồn táng đảm mà sống nhiều năm.”
Thật là nữ nhân đáng thương, khả năng khi đó sở cầu đã không phải trượng phu hồi tâm chuyển ý, mà là không cùng nữ nhân khác sinh con.
Cha mẹ cậu ân ái, cho nên thật sự không hiểu tình tay ba cẩu huyết của Chu gia.
Cha mẹ hôn nhân bất hạnh, thế tất sẽ ảnh hưởng tới con cái, cậu nghe nói Chu Đồng kết hôn, tìm một người nước ngoài, đối phương cũng không phải người nhà hào môn.
Chu Hải Vinh, cũng để lại bóng ma, đối với việc cảm tình xuất hiện vết rách cực kỳ bài xích cùng sợ hãi, cho rằng tra tấn lẫn nhau không bằng sớm một chút một phách hai tán*.
*Chia tay
Dì Vương đại khái là cực kì chán ghét Phó Thanh Phương, liền dương tay nói: “Bởi vì nữ nhân này, Chu tiên sinh sau này đối Hải Quyền bọn họ miễn bàn có bao nhiêu lãnh đạm, chuyện lễ tang nháo khá lớn, quan hệ xem như hoàn toàn cứng, từ thái thái qua đời, đến ông ta qua đời, thời gian hơn hai năm, cơ hồ không gặp mặt Hải Quyền bọn họ, dù là Tư Ngữ tuổi còn nhỏ, chỉ gặp qua hai ba lần, Hải Quyền thường nói, nhà bọn họ không cha mẹ, gia trưởng sẽ gì đó, đều là cậu ấy đi, khi đó cậu vốn dĩ muốn ra ngoại quốc học, bởi vì một đống việc trong nhà, liền ở Nam Thành học đại học.”
Chu Đồng lúc ấy ở nước ngoài học, không thường ở nhà, Chu Hải Quyền đại khái chính là từ lúc ấy bắt đầu, dần dần trưởng thành vì Chu gia mà có một bề mặt của đại gia trưởng!
Nghĩ đến như vậy, cậu cảm thấy Chu Hải Quyền ngăn trở bọn họ kết hôn, hy vọng bọn họ càng thận trọng một ít, nói không chừng cũng là kết quả do chịu ảnh hưởng cha mẹ hôn nhân thất bại, nói “Hôn nhân đại sự đều phải thận trọng một chút, hiểu biết rõ ràng lẫn nhau lại kết hôn, tranh thủ cả đời chỉ kết một lần”.
– ——————————————–
Dạo này mình đang lếch trong đóng bài tập, bài kiểm tra, không lếch nổi bên này, mong mọi người thông cảm ạ.
Sẵn tiện giải đáp ạ: Cuối cùng anh cả sẽ về chính đạo với Tiếu Dao, nên mọi người cứ yên tâm đọc ạ.
Mình sẽ kiên trì không bỏ nhưng tiến độ phải chậm hơn rùa, sau khi thi học sinh giỏi xong mình sẽ cố nâng tiến độ lên.
Cảm ơn mọi người *cúi đầu* *cúi đầu*..