Tiểu Tra đến muộn hơn Sick bốn mươi phút. Lúc đó cả nhà ăn đã ngập trong mùi đắng khét. Tiểu Tra vốn còn ngài ngủ, bị mùi vị này trực tiếp xông vào mũi, làm hắn tỉnh ngay lập tức. Hắn cố gắng bịt mũi tiến vào trong, vừa vặn chứng kiến Sick đang làm phép với cái nồi. Từng tia chớp xanh tím hiện lên rồi bay vào nồi, toát ra sương mù đồng sắc. Đã qua hai giây, nước trong nồi biến thành màu xanh lá cây rất đậm.
“Morning, ngươi đang làm gì thế?” Tiểu Tra hỏi.
“Ta đang nấu thuốc tĩnh não.” Sick tắt lửa, dùng cái vá vớt cặn lên. Hắn làm nồi ma dược này rất tỉ mỉ, chính là để giảm thiểu ảnh hưởng khí độc do rác thải ma pháp sinh ra, còn tiêu trừ độc tố tâm linh. Sick quay đầu hỏi Tiểu Tra: “Ngươi công tác ở đây đã lâu rồi sao?”
Sick nhìn thẳng vài tiểu Tra, làm cho hắn cảm giác mình đang gặp nguy hiểm: “Cũng khá lâu rồi a. Làm sao vậy?”
Sick rót một ít thuốc vào chén nhỏ, tự mình nếm thử hương vị, sau đó rót đầy chén cho Tiểu Tra: “Rất tốt, đem cái này uống hết. Không nên hỏi đây là cái gì, uống là được rồi.” Sick lại lấy cho mình một bát lớn, quét sạch hai loại độc tố trong cơ thể.
Tiểu Tra cau mày, nhận lấy chén thuốc. Hắn nhìn chăm chú năm giây mới quyết định, nhưng vừa nếm một ngụm thiếu chút nữa đã phun ra, hắn che lại biểu lộ thống khổ, vùng vẫy một hồi mới nuốt xuống bụng thành công.
“Muốn thêm đường sao?” Sick nhìn, vội vàng lấy ra cả bao đường phèn từ trong tủ chén giao cho Tiểu Tra, Tiểu Tra không nói gì, chỉ là bỏ thêm một đống đường vào trong chén.
Sick uống từ từ từng ngụm. Hương vị thật là rất đắng, nhưng Sick lại thích vị đắng tự nhiên này. Không phải chỉ có đắng, đắng rất nhanh sẽ thối lui, chỉ lưu lại một ít hương khí nhẹ nhàng trên đầu lưỡi. Về sau hắn sẽ dùng cái này làm nước uống.
Sick uống xong chén thuốc của mình, bắt đầu đổ nồi thuốc vào trong ấm nước. Mặc dù chén của tiểu Tra đã bỏ thêm đường phèn, nhưng hắn cũng miễn cưỡng lắm mới nuốt xuống hết, hắn vẫn đang dùng tay che miệng.
“Xe tải sẽ tới cửa lúc mười một giờ, chúng ta cùng tới thực địa để chỉ huy.” Tiểu Tra nói.
“Có hẹn trước sao?” Sick hỏi. Dựa theo quá trình công tác của lò thiêu thứ tư, nếu có rác thải đặc biết khó phân giải đưa vào, phải hẹn trước thời gian vận chuyển tới.
“Có một cái gánh xiếc thú giải tán, vẫn còn tồn động vài ma khí giả động vật không tìm được người mua, tất cả đều ném đi.”
Nghe như là buổi đấu gia ma thú cuồng bạo, có lẽ còn nguy hiểm hơn cả nấm tinh mini.
“Đó là một dự án lớn, chúng ta phải đi vào hầm chứa, chắc sẽ không kịp ăn cơm, cho nên, ” Tiểu Tra quyết định buồn nôn dài không bằng buồn nôn ngắn, hắn uống một hơi cạn sạch thuốc trong chén, che miệng mở ra tủ lạnh, lấy ra đồ vật làm Sick vui vẻ đến mức gương mặt cũng tỏa sáng.”Hôm nay sẽ ăn sáng nhiều một chút!” Tiểu Tra ném trên bàn một miếng bò bít-tết lớn.
※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※※※※
Đã ăn một bụng thịt bò, còn tăng thêm mùi thảo dược quanh thân, lúc mười một giờ, hai người đến thảm cỏ không có cỏ đề chờ xe tải. Sick liếm láp miệng không ngừng, thần trí vẫn còn hồi tưởng về hương vị bò bít tết chín năm phần. Quả nhiên là mĩ vị nhân gian ah! Muốn cho tinh thần Sick bị lung lay mà không cần dùng độc, hiệu quả của bò bít tết vẫn rất tốt.
Trong đầu hắn toàn là thịt bò, cho đến khi xe tải dừng lại hắn mới chú ý tới.
Đây cũng không phải xe tải bình thường, mà là xe kéo theo 5 container lớn. Sick không nghe thấy tiếng của mãnh thú, năm cái container nhìn cũng rất chắc chắn, hắn còn có thể hi vọng, hi vọng xử lí những ma khí này sẽ không quá khó.
Cũng giống như những xe rác khác, xe container này cũng ngừng lại trước cửa gắn đầy gai nhọn hoắc, lái xe mở cửa xe, lao xuống, nhanh chóng ly khai. Chứng kiến bộ dạng sợ hãi của lái xe, Sick lại bắt đầu cảm thấy không quá diệu rồi.
“Đến phiên chúng ta rồi.” Tiểu Tra đi đến bên cạnh cửa hầm chứa, chỗ đó rương kim loại gắn trên vách tường, hắn nhập vào mật mã để mở ra rương kim loại, từ đồ vật bên trong mà phán đoán, đó là một cái rương để giữ đồ. Tiểu Tra kiểm tra các loại ma khí bên trong như bình chữa lửa, kìm ma lực… chỉ cầm ra một cái đĩa kim loại tròn, sau đó khóa lại thùng dụng cụ, nắm ống tay áo của Sick kéo đi, hai người ngồi trên xe container. Tiểu Tra ngồi ở ghế lái chính, Sick ngồi bên cạnh.
Cửa trữ hầm từ từ mở ra. Khi trước, Sick chỉ nhìn thấy một màu đen, lần này hai bên tường còn sáng lên những ngọn đèn hình cầu. Xe container tự động lái, đi qua cánh cửa, tiến vào phạm vi hầm chứa, sau khi đi được một đoạn, không khí đột nhiên chấn động, đằng sau truyền đến tiếng cửa đóng lại.
Sick nhìn Tiểu Tra. Tiểu Tra đặt cái đĩa kim loại tròn kia trên đùi, bắt đầu làm việc. Đĩa kim loại lớn hơn mặt người một chút, chia thành hai tầng. Tầng một phía dưới được cấu tạo từ những vòng tròn đồng tâm. Trên mỗi vòng đều có ký hiệu pháp thuật. Trên tầng một cũng là những vòng tròn đồng tâm, nhưng lại phân thành hai nửa, một nửa trong đó nhỏ hơn những vòng tròn khác, gác ở phía dưới. Vị trí cao thấp không giống nhau, cũng không tiếp xúc. Vòng tròn đồng tâm tầng trên không vượt qua phâm vi của tầng dưới. Vòng tròn đồng tâm ở tầng trên không chỉ có ký hiệu pháp thuật, bên cạnh cũng có. Những vòng tròn đồng tâm này cũng có thể chuyển động, tầng trên còn có thể di động tròn. Bởi vì không nhìn được kết cấu, Sick hoài nghi tầng trên chỉ dùng lực từ để giữ những vòng tròn di động. Tiểu Tra dùng tay vặn những vòng tròn, hoặc là dùng ngón tay ấn các vòng tròn rồi kéo đi. Tiếp cận ký hiệu pháp thuật khác nhau cũng sẽ phát ra những ánh sáng có màu sắc khác nhau.
Đĩa kim loại này là vật điều khiển hầm chứa. Ký hiệu pháp thuật trên đó không phải ký hiệu pháp thuật thông thường, mà là ký hiệu được mã hóa riêng cho công tác xử lý rác ma pháp ở lò thiêu thứ tư, Sick xem không hiểu.
Ánh mắt hắn nhìn quanh, dưới ánh sáng lờ mờ, hắn chứng kiến mặt tường chung quanh đều được lất bằng bạch ngân gia cố pháp thuật. Bạch ngân là loại vật chất trừ tà rất tốt, nhưng cũng rất đắt đỏ, lúc này Sick mới cảm nhận thật sự rõ ràng, năm đó cái chỗ này phải được đầu tư tới mức nào, mới có thể sử dụng vật liệu xây dựng đẳng cấp như vậy.
Trên mặt tường bóng loáng như gương, có những ký hiệu pháp thuật sương mù cực lớn.Giống như là dùng tường làm giấy ghi thành một bức thư pháp vĩ đại. Mặc dù chỉ khi phản quang mới có thể nhìn thấy bọn chúng, nhưng cảm giác lực lượng của bọn chúng lại không bị hạn chế bởi ánh mắt. Bọn chúng đang không chế mỗi tất không gian ở đây.
Sick nổi hết da gà. Với tư cách một pháp sư, hắn cảm nhận được sự hoa lệ tinh xảo, hoàn hoàn đan xen lực lượng ma pháp ở đây, sợ hãi cùng với kính nể nương theo cảm động xuyên thẳng vào trong xương tủy. Pháp thuật ở đây đan vào thành một tấm lụa có độ phức tạp vượt xa cảm giác của nhân loại, Sick chỉ thấy đại khái, nhưng từng cái “Đại khái” đều có vô số chi tiết bên dưới, trong nhưng chi tiết kia lại có các chi tiết… Chi tiết này tương ứng với chi tiết kia, như là giai điệu đa trọng, nhịp điệu chẳng phân biệt được chủ phó, cùng hòa ca. Đây là lần thứ nhất hắn chứng kiến một công trình ma pháp hiện đại lớn như vậy. Hắn cảm thấy có lẽ không có pháp sư nào có thể giữ vững bình tĩnh trước mặt tác phẩm này. Hắn nhìn thoáng qua Tiểu Tra, Tiểu Tra ngược lại không có phản ứng gì, phảng phất không cảm giác sự khác biệt của năng lượng nơi đây so với phòng phân giải. Có lẽ Tiểu Tra đã quen a.
Sick không biết xe container đã đi bao xa, ngâm trong khối năng lượng pháp thuật lớn như vậy, cảm giác cự ly của hắn cũng đã mất đi. Đột nhiên xe container dừng lại trước một vách tường. Tiểu Tra ấn vài cái vào máy điều khiển, trên vách tường hiện ra một pháp trân cực lớn. Pháp trận phát ra ánh sáng chói mắt, biến thành họa tiết một con mèo Kitty, thoát ly vách tường, bay lên không trung, hai bên vách tường mở ra, thông đạo đằng sau hé mở, xe container tiếp tục đi lên phía trước.
Sick thò đầu ra ngoài cửa sổ nhìn xem, họa tiết mèo Kitty duy trì khoảng hai giây rồi tan biến vào không khí, sau đó vách tường đóng lại.
Sick lùi về trong xe, kéo cửa sổ lại, hỏi Tiểu Tra: “Có phải người ở đây rất thích mèo?” Ngay cả gạch lát cũng trang trí hình mèo Kitty.
“Yêu mèo thành si.” Tiểu Tra híp mắt, tiếp tục làm việc với máy kiểm soát. Sick hiện tại mới chú ý tới từng vòng tròn ở mép ngoài máy kiểm soát đều đã sáng, ký hiệu pháp thuật bình thường cũng sẽ phát ra ánh sáng nhạt, cho nên trong bóng đêm cũng có thể sử dụng. Tiểu Tra nói: “Ông từng nói qua, đồ vật ông yêu nhất trên thế giới này theo thứ tự là: Kitty, ma pháp, quái nhân.”
“Cái này biểu thị ông sống rất tự tại đấy.”
“Nói như thế nào?”
“Giống loại người như ta, quyền chọn công việc cũng không có, tuyệt đối sẽ không tuyên cáo lớn tiếng mình là dị loại.” Sick nghiêng thân thể, đem đầu tựa ở cửa sổ xe. Ánh sạng ngọn đèn phản chiếu vào mắt hắn, di động theo hướng tiến lên của xe container: “Có thể khoe khoang trắng trợn mình cùng người khác có nhiều bất đồng, biểu thị ông có thể 『 không cần phụ họa người khác cũng có thể sống tốt 』.” Lấy Sick làm thí dụ, tế đao là một bộ phận thực lực của hắn, nhưng khi làm viêc, hắn không thể lấy ra. Vì để cho người khác tiếp nhận hắn, phải làm bộ mình không đặc thù này. Về phần năng lực Tử Linh lại càng không cần phải nói, đây chính là tối mật, nếu không chỉ sợ có tìm khắp cả nước cũng chẳng ai dám thuê hắn.
“Thì ra là thế.” Tiểu Tra nhíu mày, mỉm cười nói: “Ta thấy hiện tượng này đã nhiều năm, nhưng đến bây giờ mới phát hiện, sau lưng còn có điều kiện tiên quyết như vậy.”
“Đối với người có điều kiện không tốt mà nói, nhẫn nại cùng che dấu là tất yếu đấy.” Sick không biết tại sao tiểu Tra lại cảm thán, đành phải trực tiếp hỏi: “Ngươi rất quen thuộc người sáng lập nơi đây sao?”
“Rất quen thuộc.” Tiểu Tra cười đáp, ánh mắt híp lại, cái đề tài này làm hắn rất vui vẻ.
“Ông giống như được rất nhiều người tôn kính phải không?” Sick hỏi.
“Ân, người kia rõ ràng là Đại pháp sư, dùng thân phận của ông, đại khái chỉ cần sống như một ủy viên lập pháp, ở thượng tầng xã hội, lại ưa thích tiếp xúc với những người ở tầng cấp thấp hơn. Cũng không phải ông thỉnh những người kia tới nhà mình, mà là tự mình đi tới nhà người ta, mặc kệ chỗ đó rách nát bao nhiêu. Ông không cho rằng những người đó đang đợi bố thí, ông sẽ nhận lời mời làm khách tới những nhà kia, bởi vì ông cho rằng đó là những người có năng lực chia sẻ. Ông từng nói qua: 『 chỉ khi thấy những người dưới đáy xã hội, mới biết những người ở chỗ cao đang dựa vào cái gì. Người khi sinh ra đã ở chỗ cao, chỉ có thể nhìn thấy đỉnh núi nơi mình sống, mà không thấy được những viên đá chồng chất lên dưới chân núi. 』 “
Những lời này lại trái ngược với lý lẽ thông thường. Sick có nghe qua một vài thuyết pháp tương tự, như: chỉ cần người đứng ở một chỗ tương đối cao, sẽ nắm rõ những chỗ thấp hơn như lòng bàn tay, tất cả trí tuệ tương quan, sẽ tự tới cũng như vị trí của mình. Nhưng đoạn văn tiểu Tra vừa nói mới phù hợp với sự thật mà Sick chứng kiến, những người luôn ngồi trên máy bay tư nhân, ngay cả núi cao cũng có thay bay qua, sẽ không bao giờ biết được mỗi tất đất dưới chân là thế giới như thế nào.
“Nghe như là một người rất hiểu dân gian.” Sick tự đáy lòng mà nói.
“Ha ha.” Tiểu Tra cười càng vui vẻ hơn rồi, hắn thật sự rất ưa thích cái đề tài này: “Ông cũng từng nói qua: 『 thân là tinh anh xã hộ, đáng xấu hổ nhất chính là ngạo mạn tự cho là hiểu thấu dân gian. 』 “
Nghe được câu này, ngay cả Sick cũng cười rồi. Hắn quyết định đình chỉ truy vấn. Nếu nói tiếp sẽ có khả năng khai quật đến thân phận chân thật của Tiểu Tra, hắn còn cần Tiểu Tra làm bạn trong những ngày tiếp theo.
Trong tiếng động cơ ầm ầm của xe container, hắn mơ hồ nghe thấy Tiểu Tra thì thầm: “… Cũng chỉ có kinh nghiệm của những người khác nhau, mới có thể đưa ra những quan điểm khác nhau, đây chính là điểm mấu chốt mà những người tinh anh không bao giờ để ý tới…”