Cả Nhà Thái Phó Xuyên Không Đến Hiện Đại

Chương 32: 32: Bị Coi Thường



Hiện giờ nghe em trai nói các cô gái ở hiện đại đều thích đồ vật gọi là túi xách, lại liên tưởng đến các cô gái trẻ đang đi lại ở trên đường phố, đúng là có rất nhiều cô gái đều đeo một cái bọc nhỏ ở trên lưng, Cảnh Tình cơ hồ ngay lập tức quyết định chính mình cũng muốn nhập gia tùy tục, cô sẽ mua một hai cái túi xách để trở về tìm hiểu kĩ, để xem rốt cuộc thứ này tốt ở chỗ nào.

Trong cửa hàng có rất nhiều loại túi xách có kiểu dáng cùng màu sắc khác nhau, chỉ việc lựa chọn màu sắc cũng đã khiến cho Cảnh Tình hoa mắt, cô quay đầu nhìn về phía Đái Lộ cầu cứu.

Tiếp nhận ánh mắt cầu cứu của Cảnh Tình, Đái Lộ vội vàng vẫy vẫy tay, tỏ vẻ chính mình cũng không có kinh nghiệm mua túi xách.

Đái Lộ 18 tuổi đã hưởng ứng lệnh triệu tập nhập ngũ, làm một binh sĩ nữ là sẽ không có hứng thú với các đồ vật làm đẹp của tư bản, trong lúc huấn luyện, các binh sĩ nữ cũng phải lăn lê bò lết ở trong vũng bùn, dưới mương giống như các binh sĩ nam, hơn nữa cô vốn dĩ cũng không thích làm đẹp, cho nên trong chuyện mua túi xách cô thật sự không có lời nào để góp ý, túi xách mà ngày thường cô hay đeo đều là túi vải buồm hoặc là túi quai chéo, loại đồ vật này vừa thấy liền biết chỉ dành cho các cô gái dịu dàng.

Cũng may Cảnh Tình cũng không cần phải rối rắm, bởi vì cô không có thẻ hội viên, dưới tình huống này cô muốn mua một túi xách có sẵn trong cửa hàng, thì cơ hội lựa chọn màu sắc và kiểu dáng thật sự không nhiều lắm.

Ở cổ đại Cảnh Tình đã có thói quen được các chưởng quầy nhiệt tình chiếu cố quan tâm, hôm nay là lần đầu tiên cô bị người khác ngó lơ khi muốn mua đồ trong cửa hàng.

Trước tiên phải nói về cách ăn mặc của Cảnh Tình, trên người cô đang mặc một bộ váy dài mà lần trước cô đã tuỳ tiện mua trong khu thương mại gần nhà.

Váy dài bằng lụa tơ tằm, thời điểm cô mua trong cửa hàng nó có giá gần một vạn, chất liệu cùng đường chỉ cắt may đều không tồi, hơn nữa dáng người của Cảnh Tình cũng xuất chúng, cũng coi như là có phong phạm của một gia đình có điều kiện tốt.


Đương nhiên, đây là dưới ánh nhìn của người không có hiểu biết.

Nhân viên của cửa hàng chuyên bán đồ xa xỉ có ánh mắt rất độc, chỉ cần bọn họ liếc mắt đảo qua một vòng, liền biết kiểu dáng của chiếc váy này không thuộc về bộ sưu tập nào của các nhãn hiệu lớn.

Hơn nữa Cảnh Tình thoạt nhìn cũng không lớn tuổi, đi theo bên người cô chỉ có một bé trai, nhìn qua cũng không phải là người giàu có, hai người đi theo ở phía sau là Khâu Thành Cảnh cùng Đái Lộ cách ăn mặc càng bình thường không thể bình thường hơn.

Nhân viên trong cửa hàng đã chắc chắn Cảnh Tình là một người khách qua đường trong túi cũng không có nhiều tiền, trong lòng bọn họ cũng không nổi lên được một chút xíu lòng nhiệt tình nào, chỉ ở trong lúc Cảnh Tình mới vừa đi vào cửa đã lười biếng nói lên một câu tiếp đón liền không quan tâm nữa.

Trong cửa hàng đang có các nhân viên khác đang phục vụ những vị khách hàng khác trong cửa hàng, nhân viên không có khách để phục vụ thì giả bộ cầm khăn lau phía đông một cái phía tây một cái, làm ra vẻ đang rất bận rộn, cũng không muốn phí sức đi phục vụ một vị khách thoạt nhìn trong túi không có bao nhiêu tiền.

Thái độ của Cảnh Tình cũng rất bình thản, trong khoảng thời gian này mỗi ngày cô đều ở trong lòng nói với chính mình, sau khi đi đến hiện đại, cô chỉ là một cô gái bình thường đến không thể bình thường hơn, cô không còn là thiên kim nhà Thái phó, cũng không còn là Thái Tử Phi tương lai, sau khi mất đi những thân phận này, người khác cũng không cần phải nịnh nọt lấy lòng cô.

Ôm trong lòng tâm tình như vậy, cho dù không có nhân viên phục vụ, Cảnh Tình vẫn đè x uống xúc động muốn xoay người đi ra cửa, cô nhìn túi xách của dãy hàng này đến dãy hàng khác.


Cảnh Lâm đi theo bên người chị gái, cậu không hiểu vì sao các cô gái ở thế giới này lại yêu thích loại đồ vật này, mặt trên của túi xách cũng không thêu hoa văn, những cái khác cũng đều không có.

Cảnh Tình ngừng lại trước một cái túi xách màu trắng ngà có hình dạng vỏ sò, Cảnh Lâm nhìn thấy chị gái dừng bước trước một cái túi xách có hình dạng đáng yêu hơn những cái túi xách khác, cậu không hề nghĩ ngợi liền mở miệng nói: “Chị, ngươi thích cái túi xách này? Ta mua tặng cho ngươi, sau đó chúng ta lại mua thêm một cái túi xách có hình dáng giống như thế này để tặng cho mẹ.

”Cảnh Tình bị câu nói của em trai làm bừng tỉnh, cô duỗi tay sờ sờ ở trên đỉnh đầu của Cảnh Lâm, cố ý khó xử cậu: “Vậy còn bà nội? Bà nội yêu thương ngươi như vậy, chẳng lẽ ngươi mua túi xách cho ta cùng mẹ, lại không mua cho bà?”Nghe xong lời nói của Cảnh Tình, Cảnh Lâm giơ lên ngón tay, vẻ mặt rối rắm nói: “Loại đồ vật có màu sắc rực rỡ như thế này, bà nội người…… Chỉ sợ không thích hợp?”Nếu bàn về mức độ thân thiết của người nhà thì tuyệt đối là Cảnh Lâm cùng Sở Tú Nương có quan hệ tốt nhất, cậu thật sự không phải đang luyến tiếc tiền mua túi xách cho bà nội cậu.

Vừa rồi bà nội còn ở sau lưng cha mẹ lén chuyển hai mươi vạn cho cậu, Cảnh Lâm cũng không phải là bạch nhãn lang không biết cảm ơn, chỉ là tuổi tác của bà nội đã lớn, đeo túi xách này ở trên người thoạt nhìn sẽ có cảm giác quái dị?Nhìn chân mày của em trai càng nhăn càng sâu, Cảnh Tình vội vàng xua tay nói: “Được rồi, ta chỉ đang trêu chọc ngươi, ta cũng có tiền, không cần ngươi mua cho ta, ngươi mua cho mẹ đi, bà nhất định sẽ vui vẻ, sau đó chúng ta lại lựa chọn một lễ vật khác để tặng cho bà nội.

”Cảnh Tình chưa tới mức phải dựa vào việc áp bức em trai mới có tiền để mua túi xách, tuy rằng tiền tiêu vặt trong tay cô cũng không nhiều lắm, nhưng cô còn có ba cái nhà kho tràn đầy bảo bối, nếu cô thật sự thiếu tiền, tùy tiện lấy ra một rương đồ cổ đưa đến nhà đấu giá cũng đủ cho cô dùng.

Trước mắt chỉ có cái túi xách này thoạt nhìn cô cảm thấy thuận mắt, Cảnh Tình duỗi tay cầm lên đưa cho nhân viên trong cửa hàng.

Khách hàng đi vào cửa hàng để dạo một vòng không phục vụ cũng không có gì, nhưng khách hàng đang cần phục vụ thì không thể cự tuyệt, nhân viên của cửa hàng buông cái khăn trong tay ra, đi đến bên người Cảnh Tình, lịch sự hỏi: “Chào ngài, xin hỏi ta có thể giúp gì được cho ngài.

”Cảnh Tình nhìn nhân viên phục vụ gật gật đầu, chỉ vào cái túi xách ở trước mặt nói: “Giúp ta đóng gói cái túi xách này.

”“Vâng tiểu thư, cái túi xách này có giá tiền là ba vạn tám ngàn tệ.

” Sợ Cảnh Tình không nhìn rõ ràng giá cả, nhân viên phục vụ còn cố tình trong lúc nói đến giá tiền đã tăng thêm âm lượng của giọng nói.

Sống mười sáu năm, đây là lần đầu tiên Cảnh Tình gặp được người đang lo lắng cho cô sợ cô không có đủ tiền để mua đồ, do đó đã dùng loại phương thức làm người ta không thoải mái này để ám chỉ với cô.

Cho dù Cảnh Tình là một người có tính tình tốt, lúc này trong lòng cô hoặc nhiều hoặc ít cũng dâng lên một chút không vui, Cảnh Tình thu lại ý cười ở trên mặt, lãnh đạm gật gật đầu, nói: “Ta biết, ngươi đóng gói túi xách này lại rồi tính tiền đi.

”Thấy Cảnh Tình có sắc mặt không vui, nhân viên cửa hàng cũng không nghĩ lại thái độ của mình, ở trong lòng còn phỉ nhổ Cảnh Tình trong túi có vài đồng tiền dơ bẩn liền ngẩng đầu cao tận trời.

Nhân viên bán hàng ở trong lòng chửi thầm nói: Tuổi còn nhỏ như vậy, nhìn cách ăn mặc cũng không giống như là kẻ có tiền, có lẽ cô gái này đã trộm tiền trong nhà để đi ra ngoài mua hàng xa xỉ để kiếm chút mặt mũi ở trong trường học.

Trước kia Cảnh Tình được nuôi dưỡng ở trong khuê phòng, người ở bên người cô đều có thái độ cung kính với cô, sau khi đi đến hiện đại bị người chậm trễ cũng không cảm thấy có gì, nhưng Cảnh Lâm đang ở bên người cô lại tức giận đến hận không thể đi lên cào vài cái lên trên gương mặt của người nhân viên có nụ cười đầy giả tạo này.

Nếu trước đó chị gái của cậu không chính miệng nói muốn mua cái túi xách kia, lúc tính tiền ở nơi này cũng không giống với ở Đại Chu triều chỉ cần ném bạc xuống là có thể đi, Cảnh Lâm khẳng định đã lôi kéo Cảnh Tình rời khỏi cửa hàng này.

Cảnh Lâm cũng biết ở hiện đại không thể so với Đại Chu triều, không chấp nhận được chuyện cậu tùy hứng, cho nên cậu vẫn luôn chịu đựng không có nói ra câu mắt chó không cần hạ thấp người khác.


Cảnh Lâm lắc lắc khuôn mặt đi theo bên người Cảnh Tình, chờ đến lúc tính tiền, cậu không chờ nhân viên cửa hàng đóng gói, đã trực tiếp duỗi tay cầm lấy túi xách, lôi kéo tay của chị gái liền đi ra ngoài.

Nếu là ở Đại Chu triều, Cảnh Lâm tuyệt đối không làm ra chuyện dắt tay của chị mình, lễ giáo ở cổ đại rất nghiêm ngặt, cho dù là chị em ruột thịt cũng phải tị hiềm, từ khi Cảnh Lâm 6 tuổi, bọn họ đã không còn ở trước mặt người khác làm ra hành động thân mật.

Sau nữa tháng học tập ở phòng quản lý, cái nhìn của người nhà họ Cảnh đã có chút thay đổi, tỷ như Cảnh Lâm, trong lúc vô ý cậu đã làm ra một ít hành động thân mật với Cảnh Tình , tỷ như dắt tay, làm nũng linh tinh.

Nhìn vẻ mặt giống như có thâm cừu đại hận của em trai, Cảnh Tình có chút khó hiểu hỏi: “Đi gấp như vậy làm gì? Không phải chúng ta đã nói là sẽ mua một cái túi xách tặng cho mẹ rồi sao?”Cảnh Lâm nghe vậy thì dừng lại bước chân, cậu có chút buồn rầu mà gãi gãi đầu, vừa rồi cậu quá tức giận, vừa quay đầu liền quên mất chuyện mua túi xách cho mẹ của mình.

Bất quá chuyện mất mặt như vậy Cảnh Lâm sẽ không nói ra ngoài, cậu mạnh miệng nói: “Muốn mua chúng ta cũng không mua ở cửa hàng này, mua chút đồ vật còn muốn nhìn sắc mặt của cô ta, một trung tâm thương mại lớn như vậy, ta cũng không tin chỉ có cửa hành của cô ta bán túi xách.

”Còn xem thường chị gái của cậu? Lo lắng chị gái của cậu mua không nổi một cái túi xách rách nát trong cửa hàng của cô ta?—— chỉ cần lấy ra một món đồ trang sức đang đeo ở trên người của chị gái cậu, đừng nói là mua một cái túi xách rách nát, cho dù mua một cái cửa hàng cũng đều không thành vấn đề.

Biết em trai đang bất bình cho cô, Cảnh Tình chỉ cảm thấy ấm áp không thôi, cô cười nói ra lời khuyên giải: “Bất quá là một người xa lạ bé nhỏ không đáng kể mà thôi, không đáng để ngươi tức giận như vậy, cùng lắm thì về sau chúng ta không đến cửa hàng này nữa.

”.



Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận