Cả Nhà Thái Phó Xuyên Không Đến Hiện Đại

Chương 33: 33: Vòng Ngọc



Đối với Cảnh Tình, túi xách cũng không phải là một nhu yếu phẩm cần thiết cho cuộc sống, cô cũng cảm thấy không đáng vì mua một, hai cái túi xách lại đi đến cửa hàng đó để nhìn sắc mặt của người khác.

Sau khi kiên nhẫn dỗ dành em trai, Cảnh Tình mới có tâm tư nghiên cứu về túi xách, sau khi cẩn thận nghiên cứu, cô phát hiện bên người mang theo một cái túi xách cảm thấy rất thuận tiện.

Hiện tại người nhà họ Cảnh khi đi ra cửa đã không còn mặc đồ cổ trang, bọn họ đều mặc quần áo của thời hiện đại, trên quần áo không có túi làm cho người nhà họ Cảnh cảm thấy không quen.

Đàn ông còn tốt, trên quần áo không thiếu túi, nhưng váy của phụ nữ tuy rằng ngẫu nhiên cũng sẽ có hai cái túi ngầm ở hai bên sườn, nhưng bỏ vào vật nặng như di động cùng chìa khóa sẽ ảnh hưởng đến mỹ quan, sau khi có cái túi xách này hết thảy đều không còn là vấn đề.

Sau khi bỏ điện thoại cùng chìa khóa vào trong túi xách, Cảnh Tình ước lượng cái túi ở trong tay, cô cảm thấy trọng lượng của túi xách cũng nằm trong phạm vi mà cô có thể tiếp nhận.

Sự thật chứng minh những lời nói khí phách của Cảnh Lâm đã nói trong lúc tức giận cũng không sai, cách cửa hàng kia hơn mười mét cũng có một cửa hàng bán túi xách.

Nhìn trên tấm bảng hiệu lại là một chuỗi kí tự không thể ghép thành từ có nghĩa, Cảnh Lâm có chút đau đầu hỏi Khâu Thành Cảnh: “Những cửa hàng bán túi xách đều có tên kì quái như vậy ư? Trực tiếp dùng chữ Hán không phải tốt hơn sao.

”Khâu Thành Cảnh nghe vậy cũng rất bất đắc dĩ, bất đắc dĩ qua đi anh ta còn phải giải thích nghi hoặc cho người xuyên không, đây là chức trách của anh ta.

Khâu Thành Cảnh kéo Cảnh Lâm đến một bên phổ cập thêm kiến thức về tiếng Anh cho cậu, sau khi lời giải thích của anh ta không có kết quả, anh ta quyết định để lại nan đề này cho vị lão sư được phòng quản lý mời đến để dạy học cho người nhà họ Cảnh.

Muốn cho một đứa bé vừa mới học được thanh mẫu, vận mẫu lập tức học được chữ cái của tiếng Anh, thật sự đã vượt qua năng lực của Khâu Thành Cảnh.


“Nếu ngươi vẫn không hiểu, thì cũng không cần cố sức tìm hiểu về nó, ngươi chỉ cần nhớ rõ tên của cửa hàng này là LV là đủ rồi.

”Thái độ phục vụ của nhân viên trong cửa hàng này tốt hơn thái độ phục vụ của nhân viên trong cửa hàng kia rất nhiều.

Cũng không biết có phải là nhờ vào công lao của cái túi xách trên tay của Cảnh Tình hay là do nhân viên của cửa hàng này được đạo tạo rất tốt về kỹ năng bán hàng, đám người Cảnh Tình vừa đi vào bên trong cửa hàng đã có nhân viên nhiệt tình đưa lên nước trà, sau một phen chọn lựa, Cảnh Tình cùng Cảnh Lâm đã thành công chốt được ba đơn túi xách ở cửa hàng này, cũng đăng ký làm thẻ hội viên.

Trong ba cái túi xách này có một cái là Cảnh Tình mua cho chính mình, sau khi cô phát hiện ra sự tiện lợi của túi xách, cô đã mua thêm một cái túi xách có hoạ tiết về hoa để trở về phối với những bộ quần áo khác.

Còn hai cái túi xách còn lại là mua cho Triệu Hoa Lan cùng Sở Tú Nương, màu sắc và hoa văn trên túi xách của Sở Tú Nương cũng có hoạ tiết về hoa, chẳng qua là kiểu dáng của túi xách càng thêm thành thục chuyên dành cho các bà lão.

Bởi vì Cảnh Lâm đã cướp việc đài thọ, cho nên hai cái túi xách muốn đưa cho trưởng bối đều do cậu bỏ tiền mua, lập tức liền xài hết của cậu hơn mười vạn.

Nhìn bộ dáng của em trai rõ ràng là đang đau lòng lại còn muốn làm bộ như không có việc gì, trong lòng Cảnh Tình chỉ cảm thấy buồn cười.

Lần này cũng là Cảnh Tình cố ý chậm nửa bước để em trai đi tính tiền, mục đích chính là chờ Cảnh Lâm ăn xài phung phí, sau khi cậu xài hết tiền tiêu vặt, thì cũng thể nghiệm một chút cảm giá căng thẳng khi không có tiền trong tay.

Bởi vì về sau một tháng tiền tiêu vặt của bọn họ chỉ có hai vạn tệ, cũng không thể giống như dĩ vãng xài tiền không cần cố kỵ.

Đương nhiên, Cảnh Tình cũng không phải là một người chị gái nhẫn tâm, chờ đến khi Cảnh Lâm xài hết tiền, cô sẽ nhìn tình huống mà chi viện cho cậu một ít.


Sau khi thanh toán tiền, đám người Cảnh Tình mới vừa đi theo nhân viên đi ra khỏi cửa hàng, đã bị một người ngăn cản.

Đó là một người phụ nữ có phong cách ăn mặc nhìn qua rất phú quý đang đuổi tới bên cạnh Cảnh Tình, còn có ý đồ duỗi tay muốn kéo cánh tay của Cảnh Tình.

Đái Lộ cách Cảnh Tình gần nhất, cơ hồ trong nháy mắt đã ra tay chế trụ cổ tay của cô ta.

Cảnh Tình bị tình huống phát sinh đột ngột này làm cho hoảng sợ phải lui về phía sau hai bước.

Khâu Thành Cảnh cũng nhanh chóng che chắn ở trước mặt hai chị em Cảnh Tình, vẻ mặt đề phòng nhìn về phía người phụ nữ kia, sắc mặt anh ta cũng không tốt, nói ra lời chất vấn: “Ngươi muốn làm gì?”Người phụ nữ đột nhiên xuất hiện này đám người Cảnh Tình đã từng gặp qua, cô ta cũng là khách hàng tới đây để mua túi xách, vừa rồi trong lúc bọn họ đang ở bên cạnh tính tiền thì nhìn thấy cô ta đã mua một túi xách có phiên bản giới hạn, cái túi xách kia có giá tận mấy chục vạn, lúc ấy Cảnh Lâm đã rất hâm mộ còn nhìn thêm vài lần.

Sau khi tiền tiêu vặt bị giảm, Cảnh Lâm chỉ cần nhìn thấy người khác có thể không cần băn khoăn mà tiêu tiền, cậu cảm thấy vừa hâm mộ vừa ghen ghét nhưng không có hận.

Nhưng Cảnh Tình cũng không quen biết người phụ nữ này, mối quan hệ duy nhất của bọn họ chính là vừa rồi đã mua túi xách trong cửa hàng này, cô thật sự không nghĩ ra đối phương ngăn lại mình là có mục đích gì.

Tay bị người khác nắm chặt, điều này làm cho người phụ nữ luôn luôn được nuông chiều lập tức cảm thấy không khoẻ phải lên tiếng than nhẹ.

Đái Lộ nghe thấy tiếng kêu đau, cô vội vàng giảm bớt lực, nhưng cánh tay của đối phương vẫn bị cô nắm ra vết đỏ.


Thấy đối phương chỉ có một người, hoàn toàn không thể tạo thành uy hiếp cho bên ta, sau khi do dự vài giây, Đái Lộ đã buông lỏng tay ra.

Vừa được tự do, người phụ nữ đã vội vàng xoa cánh tay của mình.

Thấy cô ta như vậy, Đái Lộ có chút ngượng ngùng nói: “Việc này không thể trách ta, là do ngươi đột nhiên chạy tới, làm ta giật cả mình, ta chỉ phản ứng theo lẽ thường.

”Sau khi ý thức được hành vi của mình xác thật không thích hợp, người phụ nữ giàu có cũng không có lập trường để tức giận, ngày thường cô ta cũng là người sống trong nhung lụa, lập tức cũng không khách sáo, chỉ là ánh mắt của cô ta rất nóng bỏng nhìn chằm chằm vào cánh tay của Cảnh Tình.

Cảnh Tình bị cô ta nhìn chằm chằm đến trong lòng phát lạnh, đang suy nghĩ có nên mặc kệ cô ta, chuẩn bị xoay người trực tiếp rời đi, thì người phụ nữ này đã chịu mở miệng.

Người phụ nữ giơ tay lên sờ sờ mặt của mình, không biết xấu hổ nói: “Em gái, ta rất thích cái vòng tay bằng ngọc mà ngươi đang đeo trên cổ tay, vừa rồi ta chạy lại đây cũng chỉ là muốn hỏi ngươi cái vòng ngọc này ngươi có muốn bán hay không, ta cũng không có ý tứ muốn mạo phạm ngươi.

”Vòng ngọc?Cảnh Tình sờ sờ vòng tay trên cổ tay của mình, đây là cái vòng tay trước khi ra cửa cô đã tùy tay chọn ra từ trong hộp trang sức.

Đây là một vòng tay phỉ thuý màu xanh biếc, ở Đại Chu triều, phỉ thúy cũng không được ưa chuộng, so với phỉ thúy, mọi người càng thích lấy ngọc hòa điền làm thành trang sức.

Cảnh Tình đã bỏ ra nữa năm tiền tiêu vặt để mua vòng tay phỉ thúy này trong Kim Hoa Lâu.

Các loại trang sức trong Kim Hoa Lâu đều là trân phẩm, cho dù là một cái vòng tay phỉ thuý không được mọi người ưa thích, có thể được Kim Hoa Lâu bày ra để bán, đã chứng minh cái vòng tay này có phẩm chất không tồi.

Lúc ấy Cảnh Tình cảm thấy màu xanh của vòng tay phỉ thúy tràn ngập khí tức của sinh mệnh, cho nên cô mới bỏ ra nửa năm tiền tiêu vặt để mua vòng ngọc này nhưng ở trong mắt người khác nó hoàn toàn không xứng đáng với cái giá tiền này.


Cô còn nhớ rõ lúc ấy sau khi Nguyên Huyên Văn biết chuyện này, anh ta đã thu thập rất nhiều phỉ thúy ở khắp nơi để chế tạo thành trang sức tặng cho cô, trong đó có vòng tay phỉ thúy, cũng có khuyên tai phỉ thúy, trang sức có phẩm tướng tốt nhất là một cây trâm ngọc hình hoa mai được điêu khắc từ một khối ngọc chỉnh tề, thời điểm cô cập kê đã cài lên tóc cây trâm ngọc hình hoa mai này.

Cảnh Tình lấy lại tinh thần từ trong hồi ức, cô nhìn người phụ nữ ở trước mắt, xác nhận một lần nữa: “Ngươi muốn mua vòng ngọc trên cổ tay của ta?”Thoạt nhìn thì người phụ nữ này có gia thế cũng không tồi, người như vậy sẽ cảm thấy hứng thú đối với trang sức mà người khác đã sử dụng?Đây chính là vật cũ mà người khác đã từng dùng, cô ta lấy tiền đi mua một cái vòng tay mới không phải sẽ tốt hơn sao?Thời điểm ở trong cửa hàng Chu Như đã chú ý tới vòng ngọc mà Cảnh Tình đang đeo trên tay, tuy rằng Cảnh Tình thường mặc váy dài ngay cả tay áo cũng dài, nhưng mùa hè tay áo sẽ không quá dài, trong lúc giơ tay khó tránh khỏi sẽ lộ ra cánh tay.

Là một người thích phỉ thúy, chỉ liếc mắt một cái, Chu Như đã bị vòng ngọc của Cảnh Tình lấy mất tâm hồn.

Vòng ngọc có màu xanh biếc như một dòng sông, phẩm tướng của nó đã vượt xa những vòng ngọc mà cô ta đang có ở trong tay.

Ban đầu trong lòng Chu Như còn nói thầm, Cảnh Tình nhìn lạ mắt vô cùng, hẳn là không phải người ở trong vòng danh viện ở đế đô, nhưng vòng ngọc có phẩm tướng tốt như vậy, cô gái này lại tùy ý mang ở trên tay, động tác trên tay cũng không cẩn thận, chẳng lẽ cô ấy là một thiên kim luôn được nuôi dưỡng ở nhà, chưa từng đi ra ngoài giao tiếp với người trong giới.

Thẳng đến khi Đái Lộ bắt lấy cánh tay của Chu Như thì cô ta mới hoàn toàn tin tưởng, ra cửa đi dạo phố bên người còn mang theo hai vệ sĩ, hơn nữa phản ứng của thân thể còn xuất sắc như thế, vừa nhìn liền biết đây là một quân nhân đã xuất ngũ, kể từ đó là có thể xác định cô gái trước mắt này chính là con gái của một gia đình rất giàu có.

Sau khi biết Cảnh Tình là phú nhị đại, trong lòng Chu Như đối với việc mua lại vòng ngọc cũng không ôm hi vọng quá lớn.

Rốt cuộc vị này thoạt nhìn cũng không giống như là một người thiếu tiền, nhất định sẽ không bán cái vòng ngọc mà mình đang đeo trên người.

Thời điểm Chu Như đang miên man suy nghĩ, Cảnh Tình đã mở miệng.

“Ngươi trả bao nhiêu tiền?”Cảnh Tình trực tiếp hỏi như vậy, Chu Như cảm thấy rất bất ngờ.

.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận