Chương 1: Ác ma trở về báo thù
Editor: Chiếc Dịt lần đầu làm chuyện đó☺️
“Tỷ tỷ, chị thật sự là muốn cùng người kia đính hôn?”
“Nghe nói hắn, hắn trời sinh tính tình thô bạo, còn có mấy đệ đệ muội muội hay làm vuệc xấu, em lo lắng chị sẽ bị khi dễ.”
“Còn có Hạo Thiên ca ca phải làm sao bây giờ? Chị không phải thích anh ấy sao?”
Cố Oản Dư nhíu mày, từ từ mở mắt ra, đáy mắt đen nhánh mang chút lạnh lẽo. Lại đến vị diện mới?
Nhị sủi cảo đâu?
Ngẩng đầu, gương mặt thiết nữ quen thuộc rơi vào trong mắt.
Đây là……. Cố Tân Nguyệt!
Cố Oản Dư cả người cứng lại, ánh mắt khiến người khác phải sợ hãi, đột nhiên bắt lấy đối phương, chậm rãi buộc chặt, cô kiềm chế cảm xúc, không có lập tức đem gương mặt dối trá này xé ra.
Giây tiếp theo.
Những ký ức thông khổ không thể ngăn cản xuất hiện trong đại não, hình ảnh nàng bị người thương nhục nhã, bị muội muội phản bội, công ty phá sản, còn hại chết cha mẹ yêu thương nhất.
“Cố Oản Dư, nếu không phải ngươi dùng gia thế bức bách, ta đã sớm cưới Tân Nguyệt.”
“Tỷ tỷ, thực xin lỗi, em thật sự quá yêu Hạo Thiên ca ca.”
“Ngoan, đừng áy náy, mẹ không trách con, chiếu cố chính mình cho tốt.”
Cuối cùng, một chiếc xe con vọt tới, cô cả người máu tươi văng xuống đường, chết không nhắm mắt.
Tuyệt vọng, hối hận, hít thở không thông thổi quét toàn thân, Cố Oản Dư cắn chặt môi dưới, đến khi mùi máu tươi lan tràn khoang miệng mới chậm rãi thả ra.
Sau tai nạn xe cộ, cô gặp được cái hệ thống ngược tra tự xưng “Vì nữ phụ báo thù”, xuyên qua một trăm vị diện, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ, liền có thể sống lại, trở lại thế giới ban đầu.
Cho nên, cô thật sự đã trở lại!
“A —— tỷ tỷ, chị làm sao vậy?” Cố Tân Nguyệt môi trắng bệch, cảm giác xương cốt đều bị bóp nát.
Nguyên nhân là do ánh mắt đối phươbg quá đáng sợ. Mắt cô đen nhánh, đáy phảng phất tia thâm thù như muốn đem cô ta kéo vào vực sâu vô tận.
Thấy đối phương trưng ra vẻ mặt nhu nhược đáng thương, Cố Oản Dư bên môi nhấc lên nụ cười lạnh lẽo, buông tay ra: “Tôi không có việc gì.”
Cố Tân Nguyệt, chuẩn bị cho tốt. Ác ma từ trong địa ngục bò ra muốn báo thù! Những ai đã thiếu nợ cô, cô đều sẽ từng chút, từng chút một chậm rãi đoạt lại.
Bị nhìn chằm chằm, Cố Tân Nguyệt mất tự nhiên dời ánh mắt: “Tỷ tỷ, không có việc gì thì tốt rồi.”
“Ngươi còn có chuyện gì?” Nữ tử nhàn nhạt ngữ khí ẩn hiện ti lạnh thấu xương, làm nhân tâm phát lạnh.
Cố Tân Nguyệt ý thức xua tay: “Không, không có, em đi trước.”
Đi tới cửa, cô ta mới bừng tỉnh nhớ tới mục đích ngày hôm nay: “Tỷ tỷ muốn thật sự đính hôn, Hạo Thiên ca ca sẽ rất thương tâm. Anh ấy, anh ấy an bài người đợi lát nữa đến mang chị rời đi, chị hãy suy nghĩ kỹ lại đi.”
Cửa phòng khép lại, phòng hóa trang lại lần nữa khôi phục sự yên tĩnh.
Cố Oản Dư ngẩng đầu, nhìn bản thân trong gương, khuôn mặt nhỏ thanh tú nhưng lại bị che phủ bởi lớp trang điểm doạ ngừoi, còn thêm một cái đầu ổ gà lộn xộn.
Nghĩ đến cô lúc trước não phù lại đi thích tren tra nam Quý Hạo Thiên kia, không màng lợi ích của gia tộc, cố ý giả xấu, ý đồ ghê tởm, Cố Oản Dư khóe môi giật giật, chửi nhỏ chính mình một tiếng “Ngu ngốc”.
Sau đó bắt đầu tháo trang sức, chải đầu, thay quần áo……
Chỉ chốc lát, khuôn mặt nữ tử đơn thuần trắng nõn lộ ra, đôi mắt đẹp kinh diễm, thêm vài phần mị hoặc, môi đỏ hồng hơi nhấc lên.
Bỗng dưng, ngoài cửa vang lên tiếng gõ cửa.
“Cố tiểu thư có trong đó không? Tôi tới đón người rời đi.”
Rời đi?
Cố Oản Dư ánh mắt lạnh đi.
Năm đó, Cố Tân Nguyệt cũng là nói như vậy, nhưng lúc sau, chờ đợi nàng lại là sự trong sạch bị huỷ hoại, thanh danh hỗn độn.
——
Tác giả có điều muốn nói:
【 thể xác và tinh thần song khiết, ngọt sảng tô 】
Muộn tao lục gia, khí phách dư tỷ, hồ ly lão nhị, cộc lốc lão tam, bệnh kiều lão tứ, kiêu căng ngũ muội, ngạo kiều lục đệ, luôn có một khoản là ngươi pick!
Editor có điều muốn nói:
Tui đã đào một cái hố mà tui không biết tui có đủ siêng để lấp hay không, nhưng tui sẽ cố gắng đến đâu hay đến đó!!!
Mọi người thấy ở đâu có sai chính tả hay edit chưa mượt thì bình luận cho tui biết để sửa nha.??