Chúa Tể Chi Vương

Chương 1583: Vạn chúng chú mục


Cư Dương Thành bởi vì vẻ đẹp cùng với thiên phú của hai nàng thiên kiêu chi nữ của Lục gia, cho nên vận mệnh của tòa thành này cũng vì vậy mà đã phát sinh thay đổi.

Từ đằng xa, năm người một mèo lặng yên ngắm nhìn tòa đại thành to lớn đồ sộ này. Dẫn đầu năm người này là một gã thiếu niên mi thanh mục tú, khóe miệng mỉm cười mang theo ý tứ kiệt ngạo, trên bả vai của hắn có một con tặc miêu màu xám bạc.

Gã thanh niên này chính là Triệu Phong. Mà bốn người đi theo sau lưng hắn, ngoại trừ Hoắc Thanh Phong và Huyết Linh Tử ra, hai người còn lại đều là người hầu mà dọc đường Triệu Phong đã thu nhận. Hơn nữa, tu vi của hai người này toàn bộ đều là Bất Diệt Cảnh. Người hầu dưới Bất Diệt Cảnh, Triệu Phong căn bản không thèm để ý tới.

Vừa tiến vào Cư Dương Thành, đoàn người Triệu Phong đã lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người.

– Không biết lại là công tử nhà nào? Không ngờ lại có tới bốn gã cường giả Bất Diệt Cảnh làm người hầu!

– Cái này tính là gì chứ? Vệ công tử đoạn thời gian trước đến đây còn có một gã người hầu là cường giả Hỗn Thiên Cảnh nữa a!

Mặc dù đang nghị luận xôn xao, nhưng khi nhìn thấy đoàn người Triệu Phong đi tới, bọn họ lập tức ngoan ngoãn nhường đường.

Ngay sau khi tiến vào Cư Dương Thành, Triệu Phong liền ra lệnh cho ba gã người hầu của mình đi hỏi thăm tin tức, mà Hoắc Thanh Phong thì phụ trách công việc mở chi nhánh Đấu giá trường Tinh Phong. Còn lại một mình Triệu Phong cùng Tiểu tặc miêu thì bắt đầu đi dạo khắp nơi trong thành. Một phương diện nghe ngóng một chút tình huống, một phương diện khác thì thu mua tài liệu luyện khí, luyện đan.

– Có nghe nói gì chưa? Lần này đến đây cầu hôn với Lục gia cũng đã có hơn một trăm người rồi! Đại điện tiếp đãi của Lục gia cũng đã chật nức người, không đủ chỗ tiếp đãi a!

– Bất quá, Lục Cầm Nhi cùng Lục Phỉ Nhi kia thật là quá đẹp mà! Haizzz… nếu ta có thể cưới được một nàng làm vợ, cho dù có bắt ta phải chết ngay đêm tân hôn, ta cũng không tiếc!

– Đừng nói càn! Ngươi đây chính là đang khinh nhờn Tiên tử a!

Chủ đề đàm luận khắp nơi trong Cư Dương Thành trên cơ bản đều là quay chung quanh hai nàng thiên kiêu chi nữ của Lục gia. Hai nàng này cũng được mọi người ban tặng cho xưng hào Cầm Tiên Tử cùng Phỉ Tiên Tử.

Hai nàng nữ nhân này là song bào thai, không chỉ dung mạo tuyệt mỹ vô song, chim sa cá lặn, mà ngay cả thiên phú tu luyện cũng là nhất đẳng. Hiện tại chỉ vừa mới mười lăm tuổi, cả hai người đều đã đạt tới tu vi Tinh Nguyên Đỉnh phong, cách Thần Biến Cảnh chỉ có một bước nhỏ mà thôi.

– Có nghe tin tức gì chưa? Bởi vì số người đến đây cầu hôn quá nhiều, mà tuyệt đại đa số những kẻ đó cũng không phải là Lục gia có thể phản kháng, cho nên Lục gia mới dự định cử hành một cái khảo nghiệm thí luyện. Chỉ có Quán quân thí luyện mới có tư cách trở thành con rể của Lục gia!

Nếu làm như vậy, kẻ có thể cưới được Tiên tử nhất định sẽ là hạng người thiên tư tuyệt đỉnh. Mặc dù có rất nhiều kẻ cầu hôn phản đối, nhưng đại đa số mọi người vẫn tán đồng, đặc biệt là bên phía Hoàng tộc. Bởi vậy, chuyện này cứ như vậy đã được quyết định.

– Xem ra, chỉ có thể đánh bại tất cả kẻ cầu hôn a!

Triệu Phong thở dài một tiếng. Ngay tại thời điểm hắn tiến vào Cư Dương Thành, Mộng Huyễn Bản Nguyên trong lòng hắn lập tức có cảm ứng. Cho nên Triệu Phong có thể xác định, Lục Cầm Nhi cùng Lục Phỉ Nhi của Lục gia kia chính là Liễu Cầm Hâm cùng Triệu Vũ Phỉ.

Rất nhiều cường giả bốn phía cũng bị những lời này khiến cho chấn động, đều nhao nhao nhìn lại, muốn biết đến cùng là thần thánh phương nào.

– Hóa ra chỉ là một tên tiểu tử hỉ mũi chưa sạch! Thật là không biết trời cao đất rộng mà!

– Chỉ mới có tu vi Tinh Nguyên Sơ kỳ đã đòi cưới Tiên tử? Thật là cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga a!

Mọi người nhất thời lộ ra thần sắc khinh bỉ cũng trào phúng. Những kẻ đến đây cầu hôn ai nấy đều là hạng người thiên tư tuyệt đỉnh, tu vi cao thâm. Chính vì vậy, độ tuổi còn nhỏ liền không cụ bị một chút ưu thế nào. Hơn nữa, Lục gia cũng đã quy định rõ ràng, tất cả những người tham gia thí luyện đều không thể mượn lực lượng người khác, chỉ được phép dựa vào thực lực của chính mình để nhận được sự tán thành của Tiên tử!

– Hắc hắc… chỉ bằng những lời này của ngươi, tới thời điểm khảo nghiệm, nếu để cho ta gặp phải ngươi, ta nhất định sẽ giết chết ngươi!

Đúng lúc này, một tràng tiếng cười càn rỡ đột nhiên từ phía sau truyền đến. Đoàn người nhanh chóng nhường đường, chỉ thấy một gã thanh niên kiêu căng chậm rãi đi tới.

– Đó là Hoa Thiên Phong, thiên kiêu của Thiên Đô Phong! Chỉ mới hai mươi tuổi đã có tu vi Thần Biến Sơ kỳ! Có thể xưng là yêu nghiệt!

– Người này là một trong những đại thiên kiêu có khả năng giành được thắng lợi nhất trong khảo nghiệm lần này! Đồng thời thái độ làm người của hắn cũng tàn nhẫn ngoan độc vô cùng. Tiểu tử này đã bị hắn để ý tới, căn bản không có kết quả gì tốt!

Đám người bốn phía lại một lần nữa lui về phía sau một khoảng cách, không muốn bị liên lụy vào chuyện này.

Triệu Phong bình thản xoay người rời đi, không thèm để ý tới.

– Đứng lại! Ta cho phép ngươi đi chưa?

Hoa Thiên Phong phóng lên một cái, đã ngăn lại đường đi của Triệu Phong. Vừa rồi không ngờ Triệu Phong lại nói muốn đánh bại hết thảy những kẻ cầu hôn, mà hắn cũng là một thành viên trong đó. Bị một tiểu hài tử như vậy vũ nhục, Hoa Thiên Phong hắn há có thể cứ như vậy để cho Triệu Phong rời khỏi?

– Meo meo!

Tiểu tặc miêu ngồi trên vai Triệu Phong, ánh mắt nhìn về phía Hoa Thiên Phong, lộ ra một tia thần sắc thương cảm. Một màn này khiến cho Hoa Thiên Phong càng thêm phẫn nộ. Không chỉ tiểu tử này coi thường chính mình, mà ngay cả con mèo của hắn cũng vậy.

– Cút!

Cặp mày Triệu Phong khẽ nhíu lại, ánh mắt quét về phía Hoa Thiên Phong. Thời điểm ánh mắt Hoa Thiên Phong đối diện với ánh mắt của Triệu Phong, linh hồn ý thức của hắn phảng phất như bị một tòa đại sơn oanh áp vậy, chấn cho hắn suýt chút nữa hôn mê bất tỉnh.

Đúng lúc này, Triệu Phong lách người sang bên cạnh Hoa Thiên Phong, chậm rãi rời đi, rất nhanh đã biến mất không thấy đâu nữa.

– Mới vừa rồi là…

Một hồi lâu sau Hoa Thiên Phong mới khôi phục trở lại, toàn thân đã bị mồ hôi lạnh thấm ướt. Hắn quay đầu nhìn xung quanh, thân ảnh của Triệu Phong sớm đã biến mất không còn.

Đám người bốn phía xung quanh cũng nhao nhao bàn tán, không biết vừa rồi đã xảy ra chuyện gì. Hoa Thiên Phong bình thường luôn luôn bá đạo tàn nhẫn không ngờ lại giống như một thằng ngốc vậy, đứng ngây ngẩn tại chỗ, để mặc cho Triệu Phong rời khỏi.

– Cút hết đi!

Hoa Thiên Phong nhất thời bùng nổ nộ khí, lớn tiếng rít gào một tiếng, dọa lui đám người xung quanh, sau đó cũng cấp tốc rời đi:

– Khốn kiếp! Đừng để ta gặp lại ngươi! Bằng không, ta nhất định sẽ khiến ngươi sống không bằng chết!

o0o

Sau khi nắm giữ đầy đủ tin tức, Triệu Phong cũng đã thu mua xong rất nhiều tài liệu cao đẳng, sau đó tìm mướn một gian khách sạng, tiến hành bế quan. Thời điểm khi hắn xuất quan, bốn gã người hầu sớm đã chờ đợi ở bên ngoài, trên mặt lộ ra thần sắc cung kính.

– Đây là phần thưởng ban cho các ngươi!

Triệu Phong phất ống tay áo một cái. Bốn đạo quang mang dị thải mang theo khí tức kinh người chợt phóng thẳng ra, bay tới trước mặt bốn người.

Hoắc Thanh Phong nhìn chằm chằm một thanh trường kiếm tinh văn trước mặt. Trên thanh kiếm tản mát ra lực lượng Phong thuộc tính kinh người, khiến cho trái tim hắn không ngừng phanh phanh nhảy lên.

– Thần binh Thiên giai Đỉnh cấp!

Ở bên cạnh, Huyết Linh Tử hoảng sợ kêu lên thất thanh, nhìn chằm chằm một cây liêm đao ám hồng sắc dữ tợn trước mặt. Trên cây liêm đao tản mát ra sát khí kinh tâm động phách, khiến cho Huyết Linh Tử vô cùng khát vọng. Sắc mặt hai người còn lại cũng đều ngẩn ra, lộ ra thần sắc vui sướng khó có thể nói nên lời. Trước mặt bọn họ đồng dạng đều là Thần binh Thiên giai Đỉnh cấp.

– Đi thôi! Ta chuẩn bị tham gia khảo nghiệm thí luyện của Lục gia! Đến lúc đó cũng đừng khiến cho ta mất mặt!

Triệu Phong bình thản nói một câu, sau đó nhanh chóng đi ra ngoài. Hắn đã bế quan suốt một tháng, mà ngày hôm nay chính là thời điểm tiến hành khảo nghiệm.

– Vâng, chủ nhân!

Bốn người cầm lấy Thần binh Thiên giai Đỉnh cấp trước mặt mình, tinh thần phấn chấn, đồng loạt đi theo sau lưng Triệu Phong.

o0o

Rất nhanh, đoàn người đã đi tới đại viện của Lục gia ở thành Nam. Hiện tại bốn phía đại viện Lục gia đã bị vô số Võ giả trong ba tầng ngoài ba tầng bao vây tràn ngập, cho dù muốn chen chân vào xem náo nhiệt cũng không dễ dàng.

Bốn người bọn Huyết Linh Tử, Hoắc Thanh Phong lập tức tản mát ra uy áp của cường giả Bất Diệt Cảnh, khiến đám người xung quanh run rẩy, không khỏi né tránh. Cuối cùng, Triệu Phong đái lĩnh bốn người một mèo tiến vào Lục gia.

Hiện tại, trên quảng trường trung tâm Lục gia đã có mặt hơn hai trăm gã thanh niên. Trong đó có kẻ khí vũ phi phàm, có kẻ cao lớn uy mãnh, có kẻ ôn nhu tao nhã cũng có kẻ âm lãnh đáng sợ. Mà ở trên đài quan chiến tại phương xa chính là cao tầng của Lục gia, cùng với một đám cường giả đỉnh cao nào đó. Đương nhiên, cũng có cả đối tượng được cầu hôn lần này, Lục Cầm Nhi cùng Lục Phỉ Nhi!

Ánh mắt của tất cả mọi người gần như đều nhìn chằm chằm trên người hai nàng này. Lục Phỉ Nhi có một đôi nhãn mâu thủy linh, làn da trắng nõn, giống như một con búp bê vậy, khiến cho người ta cực kỳ yêu thích. Mà Lục Cầm Nhi tóc đen như thác, bộ dáng an tĩnh đoan trang ngồi đó, tuy chỉ mới mười lăm tuổi, nhưng lại có một cỗ khí chất ưu nhã thanh thuần thoát tục.

Thời điểm Triệu Phong tiến vào quảng trường trung tâm, gia nhập vào đám thanh niên thiên tài này, cũng không có bất cứ người nào chú ý tới. Một tiểu hài tử tu vi chỉ có Tinh Nguyên Sơ kỳ, so sánh với đám thiên kiêu kia thật sự là bé nhỏ không đáng kể.

– Là hắn!

Trong đám người, sắc mặt Hoa Thiên Phong khẽ ngưng đọng, nhưng cũng không vội xuất thủ. Sau khi tiến vào nơi này, hết thảy mọi biểu hiện của bọn chúng đều sẽ được hai vị Tiên tử nhìn thấy rõ ràng.

Bất quá, hai nàng nữ nhân của Lục gia lại không khỏi nhìn về phía Triệu Phong thêm vài lần. Thiên tài tuấn kiệt bọn họ đều nhìn đến phát chán rồi, nhưng chẳng biết tại sao, thời điểm nhìn về phía gã thiếu niên này, trong lòng bọn họ lại có một loại cảm giác quen thuộc khó hiểu.

Nửa ngày sau, một lão giả hắc y ngồi bên cạnh Tộc trưởng Lục gia chợt thản nhiên mở miệng:

– Thời gian cũng không còn sớm nữa! Có thể bắt đầu được rồi!

Lão giả này là người của Hoàng tộc Thanh La Quốc, đi theo Thập Hoàng tử đến đây cầu hôn. Mà bản thân Thập Hoàng tử cũng là nhân tuyển đứng đầu cho chức Quán quân khảo nghiệm lần này.

– Được rồi! Hiện tại khảo nghiệm bắt đầu! Kẻ đạt được Quán quân mới có tư cách cầu hôn ái nữ của ta!

Tộc trưởng Lục gia lập tức đứng lên, tuyên bố khảo nghiệm bắt đầu. Sau đó, toàn bộ đám cao tầng Lục gia đồng loạt đứng dậy. Một cỗ chân nguyên dâng trào cuồn cuộn lao ra. Bên trên quảng trường trung tâm kia dần dần xuất hiện một cái lỗ truyền tống thật lớn, giống như một cái vòng xoáy vậy, chậm rãi xoay tròn.

– Đi thôi!

Một gã thanh niên tuấn mỹ đầu đội ngọc quan dẫn đầu xông ra. Người này chính là Vệ công tử. Trong Thanh La Quốc có vô số tòa đại thành, mà Cự Long Thành nơi của Vệ công tử chính là một trong ba tòa đại thành cường đại nhất trong đó.

Ngay sau đó, một gã thanh niên thân mặc kim y long văn, trên người toát ra một tầng long văn kim sắc cũng phóng thẳng lên, tiến vào trong đó. Người này chính là Thập Hoàng tử của Hoàng tộc Thanh La Quốc.

Sau đó, đám thiên kiêu tuấn kiệt còn lại cũng nhao nhao phóng thẳng lên, tiến vào trong vòng xoáy kia, mà Triệu Phong cũng ở trong đó. Sau khi tất cả mọi người đều đã tiến vào trong đó, cái vòng xoáy kia cũng dần dần co rút lại, cuối cùng biến mất không thấy đâu nữa. Cùng lúc đó, một đạo quang mạc thật lớn xuất hiện, trong đó hiện lên một màn hình ảnh khổng lồ, chính là cảnh tượng bên trong địa phương khảo nghiệm thí luyện.

o0o

Trong địa phương thí luyện, bốn phía xung quanh Triệu Phong là một mảnh mờ mịt tối tăm, sương mù không ngừng bốc lên, biến hóa ra ngàn vạn cảnh tượng mơ hồ.

– Huyễn cảnh sao?

Trong nháy mắt Triệu Phong liền nhìn ra chân tướng của đạo khảo nghiệm này. Hắn phát hiện, huyễn cảnh trong đạo khảo nghiệm này cho dù là cường giả Thần Biến Sơ kỳ cũng sẽ bị ảnh hưởng cực lớn. Đoán chừng là những kẻ cầu hôn quá nhiều, Lục gia nghĩ muốn tại vòng khảo nghiệm đầu tiên liền đào thải đi đại bộ phận đám người, cho nên mới thiết trí độ khó của huyễn cảnh cao tới như vậy.

Đám người xem náo nhiệt ở ngoại giới không bị sương mù ảnh hưởng, có thể nhìn thấy rõ ràng tình huống của những kẻ tham gia khảo nghiệm trong huyễn cảnh. Chỉ thấy trong huyễn cảnh có rất nhiều thiên tài lộ ra biểu tình bất đồng. Hoặc cười lớn, hoặc đau thương, hoặc sợ hãi… Còn có một bộ phận người lại phát động tiến công mãnh liệt về phía sương mù hư vô. Chỉ có khoảng chừng ba mươi gã thiên tài, dưới tác dụng của huyễn cảnh vẫn còn có thể bảo trì thanh tỉnh. Hiển nhiên những người này đã chuẩn bị không ít các át chủ bài chống lại huyễn cảnh, hiện tại đều nhao nhao thi triển ra.

Trong tay Hoa Thiên Phong xuất hiện một cái ngọc bội, trên đó tản mát ra quang huy đạm kim sắc, bao phủ toàn thân hắn vào bên trong, ngăn cách sự ảnh hưởng của huyễn cảnh.

Những thiên tài khác cũng đều triển khai các loại thủ đoạn khác nhau. Bọn họ đều có nắm chắc có thể xông qua cửa thứ nhất, nhưng cái mà bọn họ muốn so đấu chính là người đầu tiên xông qua, khiến cho hai vị Tiên tử phải nhìn bằng cặp mắt khác.

Ở bên ngoài, tất cả mọi người đều có thể nhìn thấy quá trình tranh phong cùng nhiệt huyết của đám thiên tài tuyệt thế này.

– Hửm? Đạo thân ảnh kia là ai? Không ngờ lại di chuyển nhanh như vậy! Hắn đang dẫn trước tất cả mọi người!

Một người đột nhiên kinh hô một tiếng. Ngay sau đó, ánh mắt của tất cả những người khác đều nhìn lại về một phía nào đó.

Chỉ thấy đạo thân ảnh bạch y gầy nhỏ kia ở trong đám sương mù màu xám không chút bắt mắt, nhưng lại tiến về phía trước nhanh như một cơn gió. Hai mắt gã thiếu niên kia lóe sáng tinh quang, tựa hồ không bị bất kỳ ảnh hưởng gì của huyễn cảnh!

– Làm sao có thể? Kẻ này mới có tu vi Tinh Nguyên Sơ kỳ, không ngờ lại không bị huyễn cảnh ảnh hưởng!

– Hơn nữa, hắn còn bỏ xa toàn bộ những thiên tài dẫn đầu khác ở phía sau!

– Kẻ này rốt cuộc là ai? Hắn làm sao có thể làm được?

Bên ngoài nhất thời nổ tung một trận náo nhiệt, ánh mắt tất cả mọi người chuyển dời từ trên người đám thiên kiêu dẫn đầu tụ tập sang trên người Triệu Phong. Ngay cả Lục Phỉ Nhi cùng Lục Cầm Nhi cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc, cảm thấy không thể tin nổi.

Chỉ trong chốc lát, Triệu Phong đã thuận lợi thông qua huyễn cảnh. Mà đám thiên tài vốn dĩ dẫn đầu kia chỉ mới đi được một nửa quãng đường. Khoảnh khắc này, Triệu Phong chính là vạn chúng chú mục. Rất nhiều cao tầng Bất Diệt Cảnh, kể cả một vài cường giả Hỗn Thiên Cảnh cũng thoáng có chút động dung.

Thêm một lúc lâu sau, Vệ công tử cùng Thập Hoàng tử đều đang cắn chặt hàm răng, đồng thời lao ra khỏi đám sương mù.

– Ta là người đầu tiên!

Hai người đồng thời quát lớn, cố gắng bộc phát ra lực lượng cuối cùng, tranh đoạt vị trí đầu tiên. Nhưng hai người vừa mới xông ra khỏi đám sương mù, đã phát hiện cách đó không xa đã có một đạo thân ảnh khoanh chân ngồi ở đó.

– Cái gì?

– Người này là ai?

Tâm thần hai vị thiên tài nhất thời chấn động một cái, bộ dáng không thể tin nổi. Không ngờ trước hai người bọn họ lại đã có người hoàn thành khảo nghiệm. Nếu đó là một gã kình địch mà bọn họ đã sớm công nhận, như vậy còn có thể chấp nhận được. Nhưng hết lần này tới lần khác, kẻ vượt lên trước bọn họ lại là một tên tiểu tử Tinh Nguyên Cảnh mà bọn họ hoàn toàn xem thường.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận