– Không hỗ là Thập Hoàng tử và Vệ công tử! Cũng không biết bọn họ xông qua sớm hơn chúng ta thời gian bao lâu a?
Một gã thanh niên màu da cổ đồng bình thản nói.
– Hửm? Tiểu tử kia là ai?
– Ta như thế nào không nhớ rõ là có người này a!
Sau một khắc, tiêu điểm mà mọi người nghị luận liền chuyển dời sang trên người Triệu Phong. Tu vi Tinh Nguyên Sơ kỳ, chỉ mới mười lăm tuổi, thật sự là quá mức bình phàm phổ thông, không chút xuất chúng, bọn họ cũng không có bao nhiêu ấn tượng. Nhưng hiện tại, bọn họ không thể không nhớ kỹ kẻ này! Bởi vì đối phương có lẽ là kẻ thứ ba kế sau Thập Hoàng tử cùng Vệ công tử xông qua khảo nghiệm. Chỉ có Thập Hoàng tử cùng Vệ công tử là biết rõ, Triệu Phong mới là kẻ đầu tiên xông qua. Nhưng bọn họ cũng sẽ không chủ động nói ra.
Đúng lúc này, Hoa Thiên Phong đột nhiên từ trong đám sương mù lao ra.
– Nguy hiểm thật!
Cuối cùng cũng đi ra khỏi đám sương mù, hắn thở phào nhẹ nhõm một hơi. Nhưng sau khi hắn nhìn thấy Triệu Phong, cặp mắt nhất thời trợn to, trong lòng dâng lên sóng biển ngập trời. Hắn vốn dĩ đang suy nghĩ, trận khảo nghiệm đầu tiên cũng đã gian nan như vậy, Triệu Phong nhất định là không thể thông qua. Mà hắn cũng âm thầm cảm thấy đáng tiếc không thể tận tay đánh chết Triệu Phong. Nhưng hắn lại không ngờ Triệu Phong có thể xông qua cửa thứ nhất, hơn nữa còn là sớm hơn hắn!
Dần dần, ngay cả bản thân Hoa Thiên Phong cũng không phát giác, trong lòng hắn đã sinh ra một cỗ kiêng kỵ đối với Triệu Phong.
Những kẻ xông qua cửa thứ nhất đều tự tìm một địa phương, khoanh chân ngồi xuống, khôi phục lại trạng thái tốt nhất, chuẩn bị nghênh tiếp trận khảo nghiệm kế tiếp. Mà trong đám sương mù cũng dần dần dà dà có người xông ra. Càng xông ra trễ, trạng thái của bọn họ trên cơ bản càng kém hơn, mà thời gian của bọn họ cũng càng ít hơn. Cho nên mọi người vừa mới lao ra liền lập tức ngồi xuống tiến hành chữa thương.
Ba ngày sau, một đạo thanh âm đột nhiên vang lên:
– Cho tới lúc này còn chưa thông qua được huyễn cảnh đều tính là thất bại! Trận khảo nghiệm thứ hai bắt đầu!
Ầm ầm ầm!
Thanh âm vừa dứt, toàn bộ cảnh tượng phía trước đông đảo đám thiên tài đã thiên băng địa liệt, thiên biến vạn hóa, trong nháy mắt hình thành một phong cảnh to lớn tráng lệ.
Trước mặt mọi người mọc lên vô số ngọn núi hiểm trở, trên không trung là mây đen rậm rạp, lôi điện cuồng vũ, thỉnh thoảng lại đánh xuống một đạo bạch lôi tráng kiện. Trên những ngọn núi kia cũng xuất hiện rất nhiều Yêu thú dữ tợn, không ngừng chạy loạn khắp nơi trên mặt đất, hoặc là phi hành bên trong không trung hay tiềm hành trong rừng rậm…
– Đều cút hết cho ta!
Sắc mặt Thập Hoàng tử lạnh lẽo, dẫn đầu lao ra. Trận trận long ngâm vang lên, Thập Hoàng tử chân đạp trên một đầu long ảnh kim sắc, lao thẳng về phía trước. Trên người hắn lan tỏa ra uy áp đáng sợ, chấn nhiếp đám hung thú dày đặc kia. Cửa thứ nhất đã để cho Triệu Phong đoạt mất vị trí dẫn đầu, có lẽ là do trên người Triệu Phong có bảo vật miễn dịch huyễn cảnh gì đó. Nhưng cửa thứ hai này, hắn tuyệt đối phải là người đầu tiên thông quan.
Nhưng vừa mới xung phong chưa được bao lâu, Thập Hoàng tử đã kinh hãi phát hiện, cửa thứ hai này cũng không đơn giản như hắn tưởng tượng. Ngoại trừ vô số nguy hiểm có thể nhìn thấy ra, trong hư không lại còn tràn ngập từng luồng uy áp đáng sợ, tu vi dưới Thần Biến Cảnh sợ rằng cũng không cách nào duy trì phi hành liên tục, lại càng đừng nói tới chuyện né tránh tầng tầng nguy cơ kia.
Đám thiên tài còn lại cũng không cam chịu lạc hậu. Ở bên ngoài, Lục Phỉ Nhi cùng Lục Cầm Nhi cũng đều đang nhìn thấy một màn này, nếu bọn họ biểu hiện tốt, cho dù là không đạt được vị trí Quán quân, nhưng nếu có thể đạt được sự tán thành của Tiên tử, có lẽ vẫn còn có khả năng cầu hôn. Rất nhiều thiên tài cũng đều đại triển thần thông, bước lên con đường nguy hiểm này.
Bá!
Thủ chưởng Triệu Phong vung lên, một con khôi lỗi cơ giới ngân sắc hình thái phi điểu đã xuất hiện. Cưỡi trên con khôi lỗi này, Triệu Phong trong nháy mắt đã lao ra. Con khôi lỗi cơ giới này mặc dù nhìn qua cũng chỉ bình thường, nhưng nó là khôi lỗi phi hành Thần Biến Trung kỳ, tốc độ cùng độ linh hoạt cũng đều là nhất lưu.
Vù!
Một đạo ngân tuyến uốn lượn xẹt qua, Triệu Phong cưỡi trên khôi lỗi phi hành đã thành công né tránh toàn bộ đám hung thú cùng với lôi điện oanh kích.
– Khôi lỗi thật lợi hại!
– Tiểu tử này đến cùng là ai? Không ngờ lại có một con khôi lỗi phi hành chế tác hoàn mỹ như vậy!
Nhìn thấy Triệu Phong từ phía sau bay xẹt qua, rất nhiều thiên tài vô cùng khiếp sợ. Khôi lỗi bình thường cũng không quá tiện nghi. Những khôi lỗi chế tác càng hoàn mỹ, giá cả lại càng cao, thậm chí chính là có tiền cũng không mua được. Không ít người trong đám bọn họ cũng đều có khôi lỗi chiến đấu, nhưng khôi lỗi phi hành thì lại không mấy ai có.
Dưới sự chưởng khống tinh vi của Triệu Phong, con khôi lỗi phi hành kia có thể né tránh khỏi toàn bộ nguy hiểm trên đường đi, một đường lao nhanh về phía trước.
Một lúc sau, chỉ thấy phía trước chợt xuất hiện một gã thiếu niên thần sắc kiêu căng, chính là Hoa Thiên Phong! Hắn đang ngồi trên lưng một con Sư Thứu màu đen, nhanh chóng bay về phía trước. Con Sư Thứu này cũng có tu vi Thần Biến Cảnh, nhưng hình thể của nó quá lớn, độ linh hoạt lại thấp, ở chỗ này cũng không có bao nhiêu tác dụng.
Đúng lúc này, Hoa Thiên Phong chợt phát hiện phía sau có người đuổi tới, linh thức khẽ đảo qua, sắc mặt hắn nhất thời kịch biến.
– Làm sao có thể? Ngươi…
Hoa Thiên Phong cả kinh kêu lên.
Thời điểm khi con khôi lỗi ngân điểu kia bay xẹt qua bên trái Sư Thứu màu đen, một cỗ khí thế vô hình chợt quét thẳng về phía Sư Thứu, khiến cho thân hình nó bị chếch đi một chút, đã mất đi thăng bằng. Hoa Thiên Phong này làm người cuồng ngạo tự đại, trong lòng còn mang theo ý nghĩ sát hại Triệu Phong, mà Triệu Phong cũng không phải là thiện nam tín nữ gì, mới nhân cơ hội này chơi Hoa Thiên Phong một vố.
Sư Thứu màu đen của Hoa Thiên Phong mất đi thăng bằng, tốc độ cũng ảnh hưởng không nhỏ. Mà đúng lúc này, trên không trung đột nhiên đánh xuống một đạo lôi điện bạch sắc kinh người, oanh kích trúng một bên cánh của con Sư Thứu. Trong lòng Hoa Thiên Phong bùng phát lửa giận ngập trời, nhưng lại không làm gì được, chỉ có thể trước ổn định lại tình huống của bản thân.
Triệu Phong cũng không quản nhiều, nhanh chóng lao thẳng về phía trước. Hắn vượt qua một tên lại một tên thiên kiêu, rất nhanh đã nhìn thấy được Thập Hoàng tử cùng với Vệ công tử đang bay ở trước nhất.
Thập Hoàng tử chân đạp trên hư ảnh kim long, toàn thân toát ra uy thế đáng sợ chấn động thương khung, thẳng tiến không lùi. Mà Vệ công tử thì cưỡi trên một chiếc phi thuyền cơ giới, nhanh chóng đuổi theo sát phía sau. Hai người đồng thời đều chú ý tới Triệu Phong đang nhanh chóng tiếp cận sau lưng, sắc mặt khẽ biến.
– Lại là hắn!
Hai người đồng thời lẩm bẩm một tiếng. Đặc biệt là Vệ công tử, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm trên khôi lỗi phi hành của Triệu Phong, lộ rõ thần sắc ghen tỵ, tiêu chuẩn chế tác của khôi lỗi phi hành của Triệu Phong còn tốt hơn phi thuyền cơ giới của hắn một bậc.
– Lần này ngươi đừng mơ tưởng vượt qua ta!
Vệ công tử mạnh mẽ vận chuyển chân nguyên, toàn lực điều khiển khôi lỗi cơ giới. Khảo nghiệm đầu tiên bị Triệu Phong vượt qua, hắn không biết Triệu Phong đã dùng biện pháp gì lại có thể nhanh chóng đột phá huyễn cảnh như vậy. Nhưng lần này hai người đều giống nhau, cùng sử dụng khôi lỗi cơ giới. Mặc dù phẩm chất khôi lỗi của hắn kém hơn một chút, nhưng tu vi của hắn hơn xa Triệu Phong, cho nên hắn tuyệt đối không thể bại bởi Triệu Phong. Bằng không chính là trực tiếp bị Triệu Phong đạp xuống dưới chân.
Sưu!
Ba đạo cực quang nhanh chóng lao về phía trước, hoàn toàn tránh né hết thảy mọi nguy cơ phía trước. Cả ba người cũng đều không ai nhường ai!
Vù!
Cuối cùng, Thập Hoàng tử là người đầu tiên chạm đích, sau đó Triệu Phong cùng Vệ công tử đều đồng thời tới đích.
Thu hồi khôi lỗi phi hành, Triệu Phong bình thản khoanh chân ngồi một bên, không để ý tới hai người kia. Mặc dù ở cửa thứ hai Triệu Phong cũng không đoạt được đệ nhất, nhưng kỳ thật hai của trước Triệu Phong cũng không quá liều mạng, bởi vì hai cửa này cũng không quan trọng, quan trọng nhất chính là cửa thứ ba!
Thời gian chậm rãi trôi qua, hai ngày sau, cuối cùng về tới đích cũng chỉ có mười người. Mà người thứ mười về đích chính là Hoa Thiên Phong. Sắc mặt hắn có chút tái nhợt, bộ dáng thập phần chật vật về tới đích. Hiển nhiên trên đường đi đã gặp phải những biến cố không nhỏ. Vừa mới tới đích, Hoa Thiên Phong đã phẫn nộ nhìn chằm chằm Triệu Phong, giống như muốn băm hắn thành ngàn mảnh vậy.
– Khảo nghiệm cuối cùng bắt đầu!
Đúng lúc này, một đạo thanh âm hư vô đột nhiên vang lên. Mặt đất trước mặt mười gã thiên kiêu nhất thời chấn động, năm tòa võ đài thật lớn từ dưới lòng đất ầm ầm dâng lên.
– Đúng như ta sở liệu, cửa ải cuối cùng chính là chiến đấu trực tiếp. Kẻ lưu lại cuối cùng chính là Quán quân khảo nghiệm!
Trên mặt Vệ công tử lộ ra nụ cười tự tin, sau đó nhìn về phía Triệu Phong, nở nụ cười chẳng quan tâm.
– Mời các vị tự do lựa chọn lôi đài, tiến hành chiến đấu một đối một!
Đạo thanh âm hư vô kia vang lên lần nữa. Một câu nói đơn giản này đã trực tiếp nói ra quy tắc tranh tài. Tự do lựa chọn lôi đài, mà ở đây chỉ có năm cái lôi đài, như vậy hai kẻ bước lên cùng một lôi đài nhất định là sẽ chiến đấu với nhau.
– Tốt!
Trong mắt Thập Hoàng tử lóe lên tinh quang, toàn thân hóa thành một đạo long ảnh, bay về phía tòa lôi đài đầu tiên. Cùng lúc đó, chín người còn lại cũng phân biệt phóng về phía bốn tòa lôi đài còn lại.
Vệ công tử chiếm tòa lôi đài thứ ba, Hoa Thiên Phong chiếm tòa thứ tư, mà Triệu Phong thì nhảy lên tòa thứ năm. Kẻ cuối cùng tốc độ chậm nhất chỉ đành bất đắc dĩ bước lên lôi đài của Thập Hoàng tử. Ngay khoảnh khắc khi bước lên lôi đài, hắn đã trực tiếp nhận thua.
Mà trên những lôi đài khác, chiến đấu rất nhanh đã triển khai. Đối thủ của Triệu Phong là một gã Kiếm tu Thần Biến Sơ kỳ, trong mắt hàn quang bắn ra bốn phía.
– Thật không nghĩ tới với thực lực của ngươi như vậy, lại có thể đi tới cửa thứ ba này! Mặc kệ ngươi làm thế nào đi tới đây, con đường của ngươi sẽ phải dừng lại ở đây!
Gã Kiếm tu kia khẽ quát một tiếng, toàn thân hóa thành một đạo kiếm ảnh hàn băng, đánh thẳng về phía Triệu Phong.
Triệu Phong vẫn như cũ đứng thẳng tại chỗ, lấy từ trong Không gian Trữ vật ra bốn cây chiến kỳ, cắm ở bốn phía xung quanh. Trận kỳ vừa kích hoạt, một tầng lam quang ba động, vô số quang tuyến lam tinh lan tỏa ra. Trận pháp trong nháy mắt đã cấu thành, hình thành nên một tầng quang tráo lam tinh, bao phủ Triệu Phong vào bên trong.
Một kiếm của gã Kiếm tu kia chém tới, tầng quang tráo phòng ngự của Triệu Phong cũng không chút ba động nào.
– Để ta xem cái mai rùa của ngươi cứng đến đâu!
Sắc mặt gã Kiếm tu lạnh lẽo, thanh trường kiếm trong tay liên tục chém ra. Mặc dù tầng quang tráo lam tinh kia không ngừng lóe sáng, nhưng lại không hề có dấu hiệu sẽ vỡ tan. Đúng lúc này, thủ chưởng Triệu Phong lại vung lên, hai con khôi lỗi cơ giới Thần Biến Trung kỳ đã xuất hiện, lao ra khỏi trận pháp, giết thẳng về phía gã Kiếm tu kia.
– Ngươi, ngươi… Ngươi con rùa đen rúc đầu này! Chính mình ẩn núp trong trận pháp không ra, lại phóng xuất nhiều khôi lỗi như vậy!
Gã Kiếm tu kia lập tức mắng to. Bản thân hắn cũng là thiên tài, tu vi Thần Biến Sơ kỳ lại có thể chiến đấu với Thần Biến Trung kỳ, nhưng trước mặt lại là hai con khôi lỗi cơ giới Thần Biến Trung kỳ, hắn tất nhiên là không ứng phó nổi. Cuối cùng, gã Kiếm tu này chống đỡ thêm một lúc nữa, đã bất đắc dĩ chủ động nhận thua.
Cùng lúc đó, trên tòa lôi đài thứ tư, Hoa Thiên Phong đã đánh bại đối thủ, giành được thắng lợi. Đột nhiên, tòa lôi đài của Triệu Phong chợt di động về phía tòa lôi đài thứ tư, một lần nữa khép lại thành một tòa lôi đài hoàn chỉnh. Cứ như vậy, Triệu Phong và Hoa Thiên Phong không thể không chiến đấu với nhau.
Đối với Triệu Phong, cái này cũng không chút quan trọng. Bản thân hắn không cần hành động gì cả, chỉ việc bình yên ngồi bên trong trận pháp, điều khiển khôi lỗi của mình đánh bại hết thảy mọi địch nhân là được.
Bên kia, tòa lôi đài thứ nhất với tòa lôi đài thứ hai cũng hợp lại làm một. Mà tòa lôi đài thứ ba của Vệ công tử, sau khi hắn chiến thắng đối thủ, tòa lôi đài cũng không xuất hiện biến hóa gì.
– Tiểu tử, hôm nay ta nhất định phải giết chết ngươi!
Lửa giận áp lực đã lâu trong lòng Hoa Thiên Phong nhất thời tuôn trào ra. Bàn tay hắn khẽ vung lên, hai con Sư Thứu màu đen tu vi Thần Biến Sơ kỳ bay ra, mở lớn cái miệng rộng hung ác, phát ra khí thế lẫm lẫm. Mà song quyền Hoa Thiên Phong cũng nắm chặt, bên ngoài thân thể dâng lên một cơn lốc xoáy ngập trời, đánh thẳng về phía Triệu Phong.
– Đối với ngươi, ta cũng sẽ không thủ hạ lưu tình!
Khóe miệng Triệu Phong mỉm cười, bàn tay khẽ lật, trên đó xuất hiện ba quả cầu kim loại lớn cỡ nắm tay trẻ con.
Vù! Vù! Vù!
Ba quả cầu bay thẳng ra, phân biệt đánh trúng hai con Sư Thứu cùng với Hoa Thiên Phong. Một trận bạo tạc bùng nổ, ba quả cầu kim loại kia đã hình thành nên một cỗ hỏa diễm phong bạo, thổi quét thẳng ra.
Trong nháy mắt, hai con Sư Thứu đã bị trọng thương, thân thể tàn phá không chịu nổi, toàn thân máu tươi chảy ròng ròng. Mà Hoa Thiên Phong cũng bị đả kích không nhỏ, khóe miệng tràn ra một tia huyết dịch.
– Đây là… đạo cụ loại tự bạo!
Hoa Thiên Phong nghiến răng nghiến lợi, hai nắm tay đang siết chặt bắt đầu run rẩy. Đạo cụ loại tự bạo này có thể trong nháy mắt trọng thương Thần Biến Sơ kỳ, giá trị của nó sợ rằng tương đương với một kiện Thần binh Thiên giai Đê cấp, cho dù là Hoa Thiên Phong cũng cảm thấy Triệu Phong ra tay có chút xa xỉ.
Hai con Sư Thứu đã hoàn toàn mất đi sức chiến đấu, Hoa Thiên Phong thì bị hai con khôi lỗi Thần Biến Trung kỳ vây công. Nhưng hắn cũng không phải là thiên kiêu bình thường, đối mặt với hai con khôi lỗi Thần Biến Trung kỳ, hắn vẫn có thể cầm cự không rơi xuống hạ phong.
Mặc dù Triệu Phong chỉ có tu vi Tinh Nguyên Sơ kỳ, nhưng có trận pháp phòng hộ, lại có khôi lỗi chiến đấu, còn có đạo cụ loại tự bạo đặc thù, nhưng Hoa Thiên Phong hắn cũng có át chủ bài chưa sử dụng tới! Trong lòng Hoa Thiên Phong phẫn nộ, quyết định lấy ra đòn sát thủ áp trục để đánh bại Triệu Phong.
– Cút đi!
Triệu Phong nắm giữ rõ ràng hết thảy mọi hành động của Hoa Thiên Phong. Hắn không nói hai lời, lại một lần nữa lấy ra ba quả cầu kim loại. Trong nháy mắt, toàn bộ ba quả cầu đều bắn về phía Hoa Thiên Phong.
Oanh phanh!
Hoa Thiên Phong còn chưa kịp lấy ra át chủ bài của mình, đã trực tiếp bị oanh kích rơi xuống khỏi lôi đài, lồng ngực bị nướng cháy đen một mảnh.
– Khốn kiếp! Ta không cam lòng!
Hoa Thiên Phong không cam lòng hét lớn một tiếng. Át chủ bài mà hắn tỉ mỉ chuẩn bị còn chưa kịp lấy ra, hắn đã bị Triệu Phong mạnh mẽ oanh rớt khỏi lôi đài. Hơn nữa hắn cho rằng Triệu Phong đây hoàn toàn là không dựa vào thực lực của chính mình, mà ỷ vào đủ loại thủ đoạn để thủ thắng.
Bất quá, thủ đoạn của Triệu Phong quả thật cũng khiến cho hắn kinh hãi. Những đạo cụ loại tự bạo kia, mỗi một cái cũng tương đương với một kiện Thần binh Thiên giai Đê cấp. Còn có trận pháp phòng ngự cùng khôi lỗi chiến đấu kia nữa. Trước đây, Triệu Phong lại còn có khôi lỗi phi hành… Thủ đoạn của Triệu Phong thật sự là rất nhiều! Cộng lại giá trị của những thứ này, đã đủ khiến cho Hoa Thiên Phong cũng phải kinh hãi. Lẽ nào sau lưng gã Triệu Phong này cũng có đại bối cảnh?