Các kiến thức về kiếm thuật cậu có trong thư viện, cộng với kiếm thuật mà người cha ngày xưa đã dạy cậu, cậu kết hợp các kiến thức đó lại và tạo ra một số kĩ năng mới.
*Nhận được kĩ năng : Đơn kiếm.*
*Nhận được kĩ năng : Bổ kiếm.*
*Nhận được kĩ năng : Kiếm thuật.*
*Nhận được kĩ năng : Cắt xén.*
*Nhận được kĩ năng : Tư Duy Song Song*
Sau một hồi thì cậu cũng đã tiếp thu tất cả. Không như những người khác, họ phải tập luyện để có được những kĩ năng này, còn đối với cậu thì chỉ cần hiểu biết về nó thôi là có rồi, miễn có kiến thức, cậu có thể sử dụng nó dễ dàng, đơn giản vì người chiến thắng chính là người biết sử dụng cái đầu của bản thân mà.
Kĩ năng Tư Duy Song Song, nó giúp cậu có thể suy nghĩ cả 2 thứ cùng một lúc. Đơn giản vì cậu luôn suy nghĩ rất nhiều trong đầu, nhưng giới hạn của con người thì không cho phép cậu suy nghĩ đến 2 lần trong một khắc, tuy nhiên với kĩ năng này, cậu như có thể làm nhiều thứ cùng lúc vậy. Cậu nhận được kĩ năng này bởi vì cậu cố gắng bắt kịp được giải thích của Wisdom Core, trong khi đó, kĩ năng này từ từ được hình thành ra.
(kĩ năng này sẽ giúp mình rất nhiều trong chiến đấu lẫn suy nghĩ về thứ gì đó)
Cũng đã đến 2 giờ chiều, là lúc mà cậu với người cha mình luyện tập, địa điểm là khu sân sau nhà cậu. Khi cậu bước đến đó, người cha cậu đã ngồi trên ghế đá và uống trà cùng với Hibi, mẹ cậu có vẻ đang bận gì đó.
“Onii..”
Em cậu ấp úng kêu cậu, có vẻ cô bé vừa làm việc gì đó có lỗi chăng? Cậu không biết.
“Trước khi luyện tập, ta muốn có điều để nhắc nhở 2 con. Lại đây ngồi xuống đi.”
Cha cậu làm vẻ mặt nghiêm nghị, cậu nghĩ điều cha cậu nhắc tới chắc không gì ngoài sức mạnh của 2 đứa cả. Cậu bước đến và ngồi xuống chiếc ghế đá với em mình.
“Có lẽ con cũng không biết, nhưng xã hội thời nay rất trân trọng những nhân tài, nhưng đến nay vẫn chưa có một người nào có khả năng học lẫn sử dụng phép thuật như các con cả, nên ta muốn các con che dấu khả năng thiên bẩm của mình.”
Cha cậu nói đúng điều cậu nghĩ, cậu không còn là thằng nhóc 8 tuổi khi xưa nữa, nếu là cậu khi xưa, chắc chắn cậu sẽ rất kiêu ngạo về khả năng của mình. Nhưng bây giờ thì khác, cậu phải biết giấu đi khả năng thật sự của bản thân, mục đích quan trọng nhất của cậu bây giờ chỉ có trả thù thôi, những thứ khác tính sau.
Còn nói đến thiên tài, theo cậu nghĩ thì thiên tài có 2 thể loại. Một là bùm phát bỗng bị người khác coi như thiên tài, cậu là một ví dụ. Thứ hai, thiên tài của sự cố gắng, chính là em cậu, con bé rất cố gắng và vượt qua khỏi giới hạn của bản thân mình, mặc dù chính cậu đã đá bay cái giới hạn của con bé, nhưng con bé đã rất cố hết khả năng của bản thân. Điều đó làm cậu thấy rất vui.
“Vâng thưa cha.” cậu trả lời.
“Được rồi.. vậy ta tập luyện thôi.”
Cha cậu đứng vậy, lấy 1 thanh kiếm gỗ để bên chân dưới đưa cho cậu, còn một thanh thì ông cầm.
“Cha có cần dạy con về tư thế chiến đấu không Thiên tài-kun?” cha cậu nói với giọng điệu mỉa mai.
“Không thưa cha.”
Nói xong, cậu bắt đầu vào tư chiến đấu, đó là tư thế chiến cơ bản, để 2 chân bành ra một chút để dễ dàng di chuyển trong khi để cơ thể khù xuống một chút, còn 2 bàn tay thì giữ lấy thanh kiếm đưa về kẻ địch.
“Oh? ta không biết con đã học chúng từ đâu nhưng khá lắm.”
Khi nói xong, cha cậu cũng vào tư thế chiến đấu của bản thân, đó là tư thế chiến đấu của các quý tộc, 2 chân khép chặt vào nhau, 1 tay đưa kiếm về kẻ địch trong khi 1 tay còn lại đưa về phía sau. Cậu cũng có biết tư thế đó, nhưng nếu cậu sử dụng tư thế đó thì sẽ bị nghi ngờ. Cậu thẩm định cha cậu, tất cả chỉ số của ông điều chênh lệch rất lớn với cậu, đúng là bạn thân với người cha trước của cậu có khác.
Người lao tấn công trước để lấy lợi thế là kẻ thông minh, nhưng cũng ngược lại, người chờ kẻ khác xuất chiêu rồi nắm bắt thời cơ tấn công cũng là kẻ thông minh. Trong trường hợp này cậu quyết định tấn công trước, vì cậu muốn học hỏi người cha này của mình mà.
Cậu lao đến chém một cú thẳng xuống cha cậu, đó là kĩ năng Bổ Kiếm, cậu sử dụng nó để khiến cha cậu bất ngờ.
“Oh?”
Đúng như cậu nghĩ, khi cha cậu thấy được kĩ năng bổ kiếm thì sẽ bất ngờ, nhưng chỉ được một lúc, ông ấy lại trở về nụ cười mỉa mai lúc trước và đỡ lấy đòn tấn công của cậu.
(nhanh thật..)
Vì không còn cơ hội tấn công tiếp, cậu phóng giật lùi về phía sau và quan sát cha cậu
“Con đúng là thiên tài mà.. Vậy tới lượt ta!”
Cha cậu lao đến, không phải một đòn chéo hay một đòn ngang, nó là một đòn chỉa kiếm thẳng về lòng ngực cậu, cậu có thể thấy nó nhờ vào sự nhạy cảm của 2 con mắt cậu, đúng là đặc tính của 2 loài thích săn kẻ khác có khác.
Cậu nhanh chóng né về bên phải vì tuy thấy được nhưng nó vẫn quá nhanh so với cậu.
“Chưa xong đâu!”
Khi cậu né mũi kiếm đó về phía bên phải, cha cậu tiếp tục quay về hướng cậu né, khoảng cách của cậu với ông ta chỉ tầm 1 đến 2 bước chân.
*bụm*
Thật may mắn, nhờ vào những buổi dạy kiếm của người cha trước của cậu, tay cậu tự chuyển động bản năng để đỡ lấy đòn đó của cha cậu, nhưng cậu vẫn bị té về phía sau.
(Những kẻ làm theo bản năng là ngu ngốc.. nhưng đôi lúc lại rất cần thiết..) trong suy nghĩ cậu.
“Con làm rất tốt, né được 1 đòn, chặn được 1 đòn của ta, không đứa nhóc nào có thể làm được đâu. Đến đây được rồi.”
Cha cậu đỡ cậu dậy, cậu biết cha cậu đã nhường cậu rất nhiều, từ nay cậu phải cố gắng để có thể chặn lấy 1 đòn kiếm thật sự từ ông ta.
———————————–
Tên : Owari Ougi.
Tuổi : 3.
Chủng tộc : Human/Dhampire.
Danh Hiệu : Không.
Nghề : Không.
Cấp : 1.
Chỉ số :
HP : 100.
MP : 1.000.250
Sức Mạnh : 40
Linh hoạt : 20
Thể lực : 33
May Mắn : ?
Kĩ năng bị động :
Tăng Sức Mạnh : Cấp 1.
Hồi Phục Siêu Tốc : Cấp 1.
Kháng Trạng Thái Hiệu Ứng : Cấp 1.
Kháng Phép : Cấp 1.
Tha Hóa Tinh Thần : Cấp 5
Tầm Nhìn Đêm.
Thích Ứng.
Gia Tốc Suy Nghĩ : Cấp 2.
Cảm Nhận Mana.
Vô Niệm.
Tuy Duy Song Song.
Kĩ Năng Chủ Động :
Hút Máu : Cấp 1.
Đơn kiếm : Cấp 1 bậc 1.
Bổ kiếm : Cấp 1 bậc 1.
Kiếm thuật : Cấp 1.
Ma Thuật Hệ Gió : Cấp 5 bậc 1.
Ma Thuật Hệ Hỏa : Cấp 5 bậc 1.
Ma Thuật Hệ Thủy : Cấp 5 bậc 1.
Ma Thuật Hệ Kim : Cấp 3 bậc 1.
Ma Thuật Hệ Mộc : Cấp 3 bậc 1.
Ma Thuật Hệ Trọng Lượng : Cấp 3 bậc 1.
Ma Thuật Hệ Khí : Cấp 2 bậc 1.
Cường hóa cơ thể : Thấp.
Cường hóa ma lực : Thấp..
【Mana Control】: Cấp 3.
Kĩ Năng Đặc Biệt :
Wisdom Core Solomon.
Eyes Solomon.