– Tôi cho rằng xử trí như vậy là không ổn.
Trưởng phòng Mao Siêu của huyện đội nhướng cặp mày rậm lê nói:
– Về vấn đề của đồng chí Hàn Đông, lãnh đạo huyện ủy đã thảo luận qua vài lần, cũng đã tiến hành xử lý nghiêm khắc. Tuy đồng chí Hàn Đông có ba bài viết tạo nên tiếng vang lớn trên cả nhật báo Trung Quốc nhưng chúng ta cần phải nhận thức một vấn đề, đó là bây giờ trung ương còn chưa tuyên bố bất kỳ văn kiện nào định luận vấn đề cải cách hay giữ ổn định là trên hết, bây giờ chúng ta khai trừ đảng và công chức của đồng chí Hàn Đông, như vậy là không thích hợp.
Đám thường ủy dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn trưởng phòng Mao, trước kia khi mở hội nghị thường ủy thì đối phương thường không đến hoặc có đến cũng bỏ quyền biểu quyết, nhưng lần này vì Hàn Đông mà lần đầu tiên lên tiếng nói dài dòng như vậy, cực lực giải thích, đây rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra? Cũng còn không nghe nói bọn họ có quan hệ.
Hàn Đông nhìn Mao Siêu, hắn biết vì mối quan hệ giữa mình với Lý Đại Dũng mà đối phương mới lên tiếng ủng hộ như thế, vì vậy trong lòng thầm nghĩ:
– Hôm nào đó phải đến thăm hỏi vị trưởng phòng này, để cảm ơn đối phương mới được.
Phương Trung liếc mắt nhìn Mao Siêu, dùng tay vuốt mái tóc bóng mượt nói:
– Đồng chí Hàn Đông phá hư tính nguyên tắc của tổ chức, phát biểu những lời không thích đáng, tạo ra ảnh hưởng mặt trái với huyện của chúng ta, cũng làm cho cả lãnh đạo thành phố và tỉnh chú ý, mà lãnh đạo thị ủy cũng đã cho ra chỉ thị tương quan. Vì vậy tôi đồng ý với lời đề nghị của bí thư Vương, khai trừ đảng của đồng chí Hàn Đông, xử phạt công chức, đây cũng là biểu hiện của đảng ủy chính quyền huyện Phú Nghĩa chúng ta với lãnh đạo thị ủy.
Hàn Đông nghe thấy như vậy thì trong lòng bùng lên lửa giận, hắn đứng lên, giơ cao tay phải rồi cất cao giọng nói:
– Tôi có chuyện muốn nói…
Tất cả mọi người chợt lắp bắp kinh hãi, đều đưa mắt nhìn, đây là hội nghị thường ủy, hắn điên rồi sao?
Khi thấy ánh mắt mọi người đều nhìn qua, người đàn ông trung niên ở bên cạnh Hàn Đông tranh thủ nghiêng ghế, kết quả là trọng tâm không ổn, ngã ầm xuống đất. Tên này đứng lên đỏ mặt tía tai, sau đó dọn ghế rồi ngồi xuống, đầu cúi rất thấp.
Vài chục ánh mắt nhìn Hàn Đông, có vài người tỏ ra mỉa mai, đắc ý.
Phương Trung dùng giọng nhàn nhạt nói:
– Khi thường ủy thảo luận vấn đề, nhân viên không liên quan xin giữ yên lặng.
Hàn Đông dùng ánh mắt sáng ngời có thần nhìn Phương Trung, hắn nói:
– Chủ tịch Phương, tôi không cho rằng tôi là nhân viên không liên quan. Nếu là thảo luận về tôi, như vậy tôi có quyền phát biểu ý kiến, đây là quyền lợi thần thánh do đảng giao phó, cũng không ai có thể cướp đoạt được.
Vẻ mặt Phương Trung chợt biến đổi, hắn lạnh giọng nói:
– Không ai cướp quyền lợi của anh, nhưng đây là hội nghị thường ủy, là một nhân viên dự thính, anh chỉ cần nghe là được.
– Nếu đồng chí Hàn Đông đã muốn nói, cứ để anh ấy lên tiếng.
Hoàng Văn Vận chậm rãi nói:
– Tập trung dân chủ chính là pháp bảo của đảng.
– Cám ơn bí thư Hoàng.
Hàn Đông cao giọng nói, sau đó tiếp tục:
– Chủ tịch Phương, vừa rồi anh nói tôi phá hư tính nguyên tắc của tổ chức, tôi muốn hỏi anh, nguyên tắc của tổ chức có quy định đảng viên không được phát biểu ý kiến của mình sao? Tôi nhớ trong điều lệ của đảng có quy định: Đảng viên có quyền lợi đề xuất đề nghị và xướng nghị với công tác đảng, mà ba bài viết của tôi căn cứ vào lợi ích bảo vệ đảng mà đưa ra những phương án bày mưu tính kế, như vậy thì có gì là sai?
– Ba bài viết của tôi nói về những điểm khác nhau trong hai quan điểm cải cách và ổn định của đảng vào lúc này, chỉ là một loại giải thích, chẳng qua chỉ không tương đồng với một vài ý kiến của các đảng viên khác mà thôi.
– Nhưng trong nước có rất nhiều đảng viên có ý kiến giống như tôi, lời phát biểu của bọn họ có thể thấy được hằng ngày trên nhật báo Trung Quốc.
– Chẳng lẽ cũng những cán bộ đảng viên kia vì có cùng ý kiến với tôi nên cũng phải tiến hành xử phạt, thậm chí là khai trừ khỏi đảng sao?
Hàn Đông dùng ánh mắt sáng quắc nhìn chằm chằm vào Phương Trung, hắn hỏi:
– Xin hỏi đồng chí chủ tịch Phương, rốt cuộc là anh vi nguyên nhân gì mà đưa ra đề nghị xử phạt nghiêm khắc với đồng chí bất đồng ý kiến với mình như vậy? Anh có còn tuân thủ điều lệ đảng nữa không?
Sau khi chất vấn xong thì Hàn Đông cũng không ngồi xuống, hắn đứng thẳng người chờ câu trả lời của Phương Trung.
Trong phòng họp hoàn toàn yên tĩnh, ai cũng dùng ánh mắt kinh ngạc nhìn Hàn Đông, cũng không ai nghĩ hắn dùng lời nói dữ dội như vậy, còn dám chất vấn Phương Trung trước măt mọi người, nhưng lời lẽ lại cực kỳ có lý, căn bản làm cho người ta khó thể phản bác. Dù mọi người không nhìn về phía Phương Trung, nhưng ai cũng biết bây giờ chủ tịch rất khó chịu, cũng không biết đối phương sẽ trả lời thế nào.
Phương Trung nhướng mày, lại giãn ra, sau đó vuốt tóc thản nhiên nói:
– Cậu đã phát biểu xong, bây giờ tiếp tục nghe các vị thường ủy khác thảo luận.
Phương Trung rõ ràng là tránh trả lời câu chất vấn của Hàn Đông.
Hàn Đông thầm nói đối phương vô sỉ, muốn tiếp tục đứng lên chất vấn.
Lúc này Hoàng Văn Vận chợt ho khan một tiếng rồi nói:
– Các đồng chí, vừa rồi các vị đã nghe rõ những lời nói của đồng chí Hàn Đông, tôi cũng tràn đầy cảm xúc. Tất cả mọi người ngồi đây đều là đảng viên lão thành, phải nói là nghe nhiều nên thuộc nghĩa vụ quyền lợi của mình được quy định trong điều lệ đảng, nhưng vì sao thực tế lại bỏ qua nó? Đúng vậy, đồng chí Hàn Đông lên tiếng nói ra ý kiến của mình, chính là một phần tử trong nhóm cán bộ muốn đẩy mạnh cải cách mà thôi, chúng ta vì vậy mà để anh ấy mất đảng mất chức, lại xử phạt nặng, như vậy là không công bằng cho anh ấy. Tôi là một bí thư huyện ủy, tôi cũng phải cho ra kiểm điểm thật sâu về vấn đề này…
Tất cả mọi người đều giật mình, Hoàng Văn Vận nói như vậy chẳng lẽ muốn đổi gió hội nghị lần này, vì Hàn Đông mà sửa án sao?
Phó bí thư Phùng Chấn Hoa cũng mỉm cười nói:
– Đây cũng không phải là trách nhiệm của một mình bí thư Hoàng, nếu đã có sai lầm thì chúng ta cũng nên kịp thời uốn nắn sửa sai.
Thẩm Tòng Phi tiếp tục lên tiếng:
– Đúng vậy, chúng ta nên làm kiểm điểm. Bí thư Hoàng, tôi đề nghị thảo luận về quyết định xử phạt đồng chí Hàn Đông trước đó.
Vài người lên tiếng, cũng coi như lợi dụng những lời chất vấn trước đó của Hàn Đông với Phương Trung để đi đường vòng, muốn thảo luận lại về những quyết định xử phạt Hàn Đông trước đó.
Nhưng bầu không khí trong phòng cũng không vì vậy mà dễ chịu hơn, phần lớn người dự thính hội nghị là lần đầu tiên được thấy hội nghị thường ủy có đấu tranh gay gắt như thế, lúc này bọn họ thấy biến đổi trong quá trình đấu tranh, quá phức tạp, bọn họ vừa kích động vừa căng thẳng.
Vẻ mặt Phương Trung trở nên âm trầm, trong lòng cực kỳ tức giận, nếu không phải Hàn Đông liên tục chất vấn, hỏi những câu hắn căn bản không thể trả lời chính diện, như vậy Hoàng Văn Vận sẽ không thể mượn cơ hội để thay đổi chủ đề. Hơn nữa khí thế mà đám người Vương Tiến Quý vất vả lắm mới tạo nên được cũng vô tình bị phá hư, nếu muốn tiếp tục cũng không thể nào động đến Hàn Đông được nữa.