Trở Về Mạt Thế

Chương 9: Một trò chơi nho nhỏ


” Chị Tử Yên thật may gặp được chị em cũng rất buồn vì không có ai đi cùng đây. Em sợ chị bận nên không dám gọi chị ăn một mình thì buồn chết em rồi.” 

Dương Tử Yên vui vẻ nắm lấy tay cô thân thiết ” Linh nhi à dạo này việc học của chị vất vả quá nên chị mới lơ là em một chút. Em đừng có giận chị nha. Hay là ngày mai chị em mình đi shopping nha.”

Âu Dương Linh ngoan ngoãn như con nai nhỏ vui vẻ ” lâu lắm rồi em cũng không đi shopping nha. Em rất muốn đi mà dạo phố một mình thì chán quá trời nè như hôm nay vậy đó. Mà chị ơi em đó bụng quá mình gọi thức ăn được không.” 

Hệ thống đại nhân ” người chơi khả năng diễn kịch ngày càng được tiến bộ nha cố gắng phát huy. Mà ta cũng đang tò mò kế hoạch của cô đây.” 

Dương Tử Yên chỉ tay lên một bàn đầy đồ ăn ” Linh nhi em nhìn xem ở đây cả một bàn đồ ăn rồi còn gọi thức ăn gì nữa chứ.”

Âu Dương Linh vẻ mặt ghét bỏ bĩu môi ” Chị ơi mấy món này không hợp khẩu vị của em chút nào hết à. Với lại thức ăn trên bàn đều đã nguội rồi sao em có thể nuốt nổi chứ. Chị ƠI mình gọi món khác nha nha.” 

Dương Tử Yên cười chiều chuộng ” thôi được rồi công chúa của chị mau gọi đồ ăn đi không phải đói rồi sao? ” Bàn tay thì nắm chặt thành đấm cái con ngu ngốc này có cái gì mà không hợp khẩu vị không nuốt nổi chứ. Đúng là thứ đại tiểu thư chảnh chẹ mà có biết một bữa cơn như vầy bình thường cô phải đổi bằng sự cười đùa và dê sồm của mấy lão già đáng ghê tởm kia chứ. 

Cô hận vô cùng tại sao con nhỏ ngu ngốc này lại có thể đẹp hơn cô gia thế lại tốt như vậy. Nhưng nó thật sự quá ngu ngốc khi bỏ nhà ra đi như vậy mà cũng tốt nhờ có như vậy cô mới vào vai thánh nữ. Chị gái thân thiết chăm sóc thương yêu em cô chỉ bỏ ra một chút lời yêu thương đường mật bỏ chút thời gian. Vậy mà đã khiến con nhỏ ngu ngốc này kêu chị em thân thiết cô nói gì nghe nấy. Nhìn xem trên người cô toàn đồ hiệu đắc tiền do nó mua tặng không đó.

Trong lúc này Âu Dương Linh đang chọn những món đắc tiền nhất nhưng đặc biệt là cô phải thích ăn nha. Còn chọn chai rượu vang mắc nhất của nhà hang. Dương Tử Yên sau một hồi bần thần đã lấy lại được tinh thần cô ta không khỏi cảm thán những gì Âu Dương Linh đã chọn. Nhìn xem con số trên thực đơn mà xem không thể tưởng tượng nỗi mà đúng là đại tiểu thư ngu ngốc tiêu tiền như nước không biết giá trị của đồng tiền mà. Mà thôi kệ như vậy cũng tốt cô có thể ăn những món ăn từ trước đến giờ chưa từng nghĩ đến. Dù gì cũng là con nhỏ ngu ngốc này trả tiền cơ mà cô cứ tận hưởng cuộc sống thôi. 

Trong lòng Âu Dương Linh âm thầm cười nhạo không phải lúc nào cũng nghĩ cô ngu ngốc chỉ biết tiêu tiền như nước sao. Hôm nay tôi sẽ cho cô biết cảm giác tiêu tiền như nước sung sướng như thế nào không phải sao? Chị à chị thấy em có tốt với chị không. Có phải lát nữa chị nên cảm ơn em vì giúp chị được làm người giàu một lần không? Nhưng không biết chị có làm người giàu nổi không nữa chứ chị nuôi yêu quý à. ha ha ha. Nụ cười sáng lạng trên mặt cô vô cùng xinh đẹp và chói mắt. 

Mọi người trong nhà hàng đều bị mê hoặc bởi nụ cười ấy. Dương Tử Yên đai nghiếm trong lòng con nhỏ ngu ngốc này dám cướp hết ánh mắt của mọi người từ cô ư. Có một ngày cô sẽ khiến Âu Dương Linh đau khổ và biến mất một cách nhục nhã cô mới hài lòng được. Âu Dương Linh cô cứ tỏa sáng đi nhưng cuối cùng chỉ có tôi bạch liên hoa mới là người chiến thắng cuối cùng. Rồi có ngày cô chỉ là viên đá lót đường cho thánh nữ là tôi thôi Âu Dương Linh cô hãy chờ đó. 

Món ăn đã được dọn lên cô từ tốn ưu nhã ăn trên người cô toát ra một khí chất cao quý ưu nhã không ai sánh bằng. Dương Tử Yên thì hòa nhã vừa ăn vừa làm người chị tốt không ngừng gấp thức ăn cho em gái. Nụ cười thiên thần giả tạo lúc nào cũng trên môi cô ta. 

Âu Dương Linh càng nhìn càng thấy ghê tởm tại sao một người có thể trong ngoài khác nhau như vậy chứ. Có phải cô ta làm diễn viên thì sẽ đoạt giải oscar luôn không vậy. Cô ta chọn sai em gái rồi có lẽ người như em gái Mạc Nguyệt yêu quý kia của cô và cô ta ở chung sẽ là một cặp chị em hoàn hảo đó chứ. Có gì cô phải giới thiệu cho họ gặp nhau mới được chứ bản chất họ quá giống nhau mà chắc sẽ có nhiều kịch vui đó chứ. Thật mong đợi à nha. 

Mỗi người một tâm tư riêng của mình nhưng lại tạo ra một khung cảnh hài hòa chị hiền em thảo làm cho mọi người phải ngước nhìn ngưỡng mộ. Khi đã ăn xong Âu Dương Linh tươi cười với Dương Tử Yên ” Chị à em đi nhà vệ sinh một lát chị cứ từ từ ăn. Lát em quay lại liền.” 

Cô âm thầm gọi người phục vụ tới ” Anh phục vụ à bàn kia chị muốn tính tiền anh mua lại tính tiền đi nha. Cả hai bàn hồi nãy tới giờ luôn đó hình như chị có việc gấp lắm cần đi. Cảm ơn trước nha.” Xong cô vào nhà vệ sinh lấy từ hệ thống một đồ hóa trang thay vào trốn ở một góc khuất để xem kịch vui. 

Anh phục vụ bàn nghe vậy thì vội chạy lại chỗ của Dương Tử Yên ” Qúy khách à nghe nói cô muốn tính tiền. Đây là hóa đơn mời quý khách thanh toán nha.” 

Dương Tử Yên nở một nụ cười ngọt ngào ” Anh phục vụ à em đang đợi em gái mình. Anh đợi một chút nữa thôi nó sắp ra rồi. Anh đợi lát nữa tôi thanh toán nha sẽ không lâu nữa đâu.” 

Anh phụ vụ cũng mỉm cười ” dạ được thưa quý khách.” Anh ta đứng chờ mãi hơn 45″ đồng hồ trôi qua bắt đầu mất kiên nhẫn. Dương Tử Yên cũng thấp thỏm trong lòng không biết sao Âu Dương Linh đi vệ sinh lại lâu như vậy. Cô thấy người phục vụ đã bắt đầu mất kiên nhẫn rồi. 

Anh phục vụ thúc giục ” Quý khách à đã lâu như vậy rồi quý khách đã có thể thanh toán được chưa ạ. Không chừng em gái của quý khách có việc đột xuất nên đã về trước rồi. Quý khách cứ thanh toán trước đi ạ.” 

Lòng Dương Tử Yên như kiến bò trên chảo nóng không thể nào con nhỏ ngu ngốc đó làm sao có thể về trước được chứ. Nó còn chưa thanh toán tiền cơ mà không thể nào về như vậy được đại tiểu thư như nó không cảm thấy mất mặt sao. Rồi cô ta tự trấn an mình chắc chắn là nó bị đau bụng nên mới lâu vậy thôi không được mình phải làm chị tốt vào lo lắng cho nó mới phải chứ. 

Cô ta vội nở một nụ cười xinh đẹp với anh phục vụ ” anh phục vụ à làm sao em gái em có thể về trước được chứ em còn ở đây cơ mà. Em gái em chắc là đã bị đau bụng rồi nên mới ở trong nhà vệ sinh như vậy. Em rất lo lắng cho em ấy anh có thể cho em vào nhà vệ sinh xem xét em ấy không.” Ánh mắt cô ta vô cùng lo lắng yêu thương.

Có một vị khách bàn bên cạnh thấy vậy bèn lên tiếng ” Anh phục vụ này vị tiểu thư này chỉ là đang lo lắng cho em gái mình mà thôi. Anh nhìn xem trên người cô ấy toàn là đồ hiệu cả đấy với lại nhà hàng mình không phải gà chó gì cũng có thể vào được chứ. Ở đây toàn người có tiền cả đấy không khéo anh lại làm mất một khách đại gia đó.” 

Mọi người trong nhà hàng mỗi người một câu ” ở đâyn toàn là người có máu mặt anh lo gì quỵt tiền chứ.”, ” cô ấy xinh đẹp sang trọng như vậy mà.” 

Anh phục vụ ngượng ngùng ” thật xinh lỗi quá do tôi chỉ làm theo chức trách của mình thôi mọi người thông cảm. Quý khách cô cứ việc đi đi ạ.” 

Dương Tử Yên thở một hơi trên mặt là vẻ mặt lo lắng cho em gái vô cùng. Vừa vào nhà vệ sinh cô ta tìm khắp nơi cũng không thấy Âu Dương Linh đâu cả không lẽ trong lúc mình vào đây nó đã ra ngoài rồi vậy là chắc cô ta đã trả tiền rồi. Nhưng khi cô ta ra ngoài anh phục vụ vẫn đang dứng ngay bàn và cầm hóa đơn đầu óc cô ta đầy hắc tuyến rốt cuộc chuyện quái gì đang xảy ra vậy chứ. 

Anh phục vụ vừa thấy cô ta ra đã đưa hóa đơn đến trước mặt ” quý khách đã có thể tính tiền chưa ạ.” 

Đầu óc Dương Tử Yên quay vòng không có Âu Dương Linh thì ai sẽ trả hai bàn thức ăn đây tiền dành dụm lâu nay của cô ta cũng không đủ đâu a. Đang lúc cô ta đang rối tắm thì Âu Dương Linh từ xa gọi điện thoại cho cô ta. Cô ta thấy số của Âu Dương Linh còn hơn thấy được vàng vui vẻ bắt máy ” Linh nhi à em đang ở đâu mau ra đây. Em đi đâu vậy làm chị lo lắng muốn chết luôn đây này.” 

Âu Dương Linh giọng nói nũng nịu thành khẩn ” Chị ơi em rất xin lỗi em làm chị lo lắng. Cô giáo của em gọi em có việc gấp nên em phải về trước mà quên nói với chị. Em đi nữa đường mới nhớ mình vẫn chưa trả tiền thức ăn nhưng em lại phát hiện em đã bỏ quên ví tiền ở nhà rồi. Nên chị ơi chị hãy trả tiền thức ăn đi ạ có gì em sẽ trả lại sau. Chị ơi em rất xin lỗi mà. Chị tha lỗi cho em nha thôi cô giáo gọi em có việc gấp lắm em cúp máy trước đây yêu chị nhiều.” Yêu chị em yêu chết chị rồi chị à mau mau diễn kịch tiếp cho em xem đi rất hay đó.

Cuộc điên thoại như 1 trái bom nổ oanh tạc trong đầu Dương Tử Yên con nhỏ ngu ngốc đó nói cái gì chứ. Có việc gấp về trước còn quên ví tiền bảo cô trả hộ bàn thức ăn này sao còn dám nói yêu cô. Cô thề cô mà gặp con nhỏ ngu ngốc đó chắc chắn cô sẽ xé xác nó ra chứ đừng nói là tha lỗi gì chứ.

Anh phục vụ vì đứng dợi lâu mà trở nên cáu gắt ” quý khách mời người thanh toán đi ạ. không tôi sẽ mời quản lý đến.”

Dương Tử Yên vội lấy lại lý trí lấy từ trong ví ra tất cả tiền mặt mà cô ta có cũng như tất cả thẻ tín dụng mà cô ta có. Trong lòng thầm nghĩ đó là tất cả tài sản của cô ta rồi chắc là sẽ đủ thôi mà lòng cô ta đau như dao cắt. Anh phục vụ thì thở phào nhẹ nhõm đã nói rồi mà cô gái xinh đẹp thuần khiết khí chất như vậy làm sao lại không có tiền trả chứ là do anh nghĩ nhiều thôi.

Một lát sau anh phục vụ trở lại với vẻ mặt không vui ” xin lỗi quý khách chúng tôi đã cà tất cả thẻ của quý khách nhưng vẫn không đủ. Xin hỏi quý khách còn thẻ nào khác không ạ.”

Dương Tử Yên hoảng hốt ” anh không lầm đó chứ rõ ràng rất nhiều tiền mà sao lại có thể không đủ chứ.”

Anh phục vụ ” xin lỗi quý khách không nhầm đâu ạ quý khách còn thiếu tiền chai rượu ngoại nhập mắc nhất của quán đây ạ. Chai rượu này trên thế giới chỉ sản xuất có 5 chai nên rất quý và đắc.”

Dương Tử Yên há hốc mồm không ngờ con nhỏ ngu ngốc đó lại chọn chai rượu quý như vậy chứ đáng chết mà. Cô ta hận không thể giết chết Âu Dương Linh trăm ngàn lần ngũ mã phanh thay mà. Nhưng vẫn có nở nụ cười ” anh thông cảm hôm nay em ra ngoài mà quên thẻ chính ở nhà nên không có nhiều tiền như vậy. Anh có thể để em viết giấy nợ em sẽ kêu người nhà mang tiền đến trả ngay mà.”

Anh phục vụ nhíu mày ” xin lỗi quý khách nhà hàng không có dịch vụ thanh toán sau. Việc này tôi sẽ gọi quản lý tới. thật là kỳ lạ mà nhìn quý khách xinh đẹp khí chất như vậy lại muốn ăn chùa sao.” giọng nói của anh ta hơi cao khiến mọi người trong nhà hàng đều nghe. Anh ta muốn xả giận vì phải đứng đợi thật lâu mà còn lại phiền phức mất thời gian. Còn làm anh ta bị khách hàng chỉ trích nữa chứ.

Tất cả mọi người trong nhà hàng đều bàn tán sôi nổi lâu như vậy họ mới có kịch vui mà. ” Cô gái xinh đẹp vậy mà đi ăn chùa sao? chuyện gì cũng có thể xảy ra.”

” Tôi vốn từ lâu nghe nói có một số người tỏ ra giàu có lịch sự đi lừa gạt khắp nơi không ngờ là thật a.” 

” Ăn mặc đẹp đẽ toàn hàng hiệu vậy mà không có tiền trả đúng là chỉ được cái vẻ ngoài. Sau này nhà hàng nhớ kiểm tra kỹ một chút chứ thứ chó mèo gì như ai bên kia cũng vào ăn được nữa chứ làm mất hứng ăn của chúng tôi mà.”…… Vô số lời khinh khi xỉ nhục đối với Dương Tử Yên cô ta bấu móng tay vào lòng bàn tay tới mức chảy máu. Lũ nhà giàu đáng chết ngu ngốc sẽ có một ngày ta giẫm nát chúng bây xuống chân. Ta sẽ nhớ mối hận hôm nay. 

Có người còn chụp hình lại cuối cùng quản lý đề ra phương hướng giải quyết cô ta phải cởi bỏ những hàng hiệu trên người chỉ còn lại bộ quần áo. Và tất cả giấy tờ tùy thân cũng như phải viết giấy nợ đây là lần đầu tiên nhà hàng của ông gặp chuyện như vậy thật là xui xẻo mà. Dương Tử Yên uất ức lệ tràn mi không ngừng đưa tay chặng lại những người chụp hình kia. Cô ta ôm mặt khóc nức nở ra khỏi nhà hàng. 

Âu Dương Linh thõa mãn với trò chơi nho nhỏ của mình cười vui vẻ ra khỏi nhà hàng. Chị yêu à chuyện này chỉ mới là bắt đầu thôi chị hãy đợi mà xem còn rất nhiều thứ phía sau chờ đón chị đó. 

Hệ thống đại nhân ” Chúc mừng chủ nhân hoàn thành nhiệm vụ xuất sắc. Đã mở thưởng là mọi con pet của hệ thống chủ nhân có thể nhận bất cứ lúc nào. Chủ nhân à kỹ năng diễn xuất và tính cách phúc hắc của cô ngày càng cao a.” 

Tg phúc lợi cho mọi người nè nha. Phần thưởng cho ai đón trúng ở tập trước nhưng mọi người cũng được hưởng lay nha. Mọi người thấy sao có hay không nè tg mong chờ. 


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.

 Bình luận