Tuý Quỳnh Chi
Tuý Quỳnh Chi
GIỚI THIỆU
Tên Hán Việt: Tuý quỳnh chi
Tác giả: Cuồng Thượng Gia Cuồng
Số chương: 127 chương + 1 ngoại truyện
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Hoan hỉ oan gia, Cung đình hầu tước, Cận thủy lâu đài
Editor & Beta: Koko.
Giới thiệu:
Sở Lâm Lang chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ hoà ly với phu quân.
Dù sao thì trong mắt nhiều người, nàng xuất thân thấp hèn, kiến thức nông cạn, là con chim sẻ leo lên cành cao, vốn không xứng với một vị trọng thần tân quý phong lưu tuấn tú như vậy, đã leo lên được cành cao như vậy, lại chịu đựng biết bao khổ sở, tất nhiên nàng phải bám chặt lấy cành này.
Giờ đây, nàng vào Chu gia đã tám năm, một đường nâng đỡ phu quân gian khổ học hành, là tấm gương phấn đấu của biết bao nữ nhân. Phu quân trẻ tuổi đầy hứa hẹn, cùng nàng vợ chồng tôn trọng nhau, tiền đồ vô lượng. Dưới gối có một nữ nhi bảy tuổi, thông minh đáng yêu. Bà bà càng là bậc trưởng bối, khoan dung hiền từ, các thiếp trong nhà cũng kính phục nàng - vị chính thất này, cả phủ từ trên xuống dưới đều hòa thuận vui vẻ.
Nhưng chỉ có bản thân Sở Lâm Lang hiểu rõ nhất, tất cả những điều trên đều là nói láo!
Ngày sinh thần 24 tuổi, tuyết rơi dày đặc, Sở Lâm Lang cầm tờ thư hoà ly, chịu đựng sự châm chọc "nàng đừng có khóc lóc quay về cầu xin ta" của trượng phu, giữa tuyết trắng xóa, lẻ loi rời khỏi Chu gia mà nàng đã gây dựng suốt tám năm.
Khi nàng ngồi trên xe ngựa, lặng lẽ lắc mai rùa để bói vận mệnh tương lai, tấm màn xe bị người nọ vén lên, chỉ thấy "gian thần" chuyên quyền làm càn trong triều - Tư Đồ Thịnh, kẻ có thâm thù đại hận với nàng, đang phất mày kiếm, cưỡi ngựa song hành cùng nàng giữa tuyết bay lả tả.
Sở Lâm Lang hít sâu một hơi: Tên này thù dai đến mức nào? Giữa trời tuyết lớn mà cũng đến xem trò cười của nàng sao?
Nàng không biết, Tư Đồ Thịnh đã chờ đợi ngày này, chờ đã quá lâu rồi...
_____
Giới thiệu ngắn gọn: Con đường hoà ly của người vợ nhà cao cửa rộng.
Ý nghĩa: Nghe theo con tim, sống thật với chính mình.
Lời từ editor: "Tuý" có nghĩa là "say", "quỳnh chi" là nhánh ngọc, cành ngọc. Gộp hai vế lại thì tên truyện mang nghĩa là say mê cành ngọc, ngọc gì thì ở đây rõ ràng là nữ chính rùi.
Truyện có nữ chính rất hay nói bậy, văn phong của tác giả trong bộ này cũng mang tinh thần dân dã, hài hước như nữ chính vậy nên các bác đừng ngạc nhiên khi thấy tui edit luôn từ chửi bậy trong truyện nhé =))
Về danh xưng, xưng hô trong truyện thì mình sẽ để nhiều từ cổ đại gốc trung kiểu như tế tử, tiểu di tử, tiểu cữu tử. Những từ này khi xuất hiện lần đầu mình sẽ ghi chú ngay bên dưới. Tuy nhiên cũng có nhiều chỗ mình quên thì các bạn hãy nhắc mình nhé, vì truyện khá dài nên nhiều khi beta đến một chương nào đó mình chỉ Ctrl H thui chứ không có đọc lại.
Còn một số từ mà nhân vật chính chửi bậy dân dã thì mình sẽ để theo cách xưng hô Việt nha. Kiểu như "cha mẹ nhà hắn" thay vì "phụ mẫu nhà hắn".
Tác giả: Cuồng Thượng Gia Cuồng
Số chương: 127 chương + 1 ngoại truyện
Thể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Cổ đại, HE, Tình cảm, Hoan hỉ oan gia, Cung đình hầu tước, Cận thủy lâu đài
Editor & Beta: Koko.
Giới thiệu:
Sở Lâm Lang chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ hoà ly với phu quân.
Dù sao thì trong mắt nhiều người, nàng xuất thân thấp hèn, kiến thức nông cạn, là con chim sẻ leo lên cành cao, vốn không xứng với một vị trọng thần tân quý phong lưu tuấn tú như vậy, đã leo lên được cành cao như vậy, lại chịu đựng biết bao khổ sở, tất nhiên nàng phải bám chặt lấy cành này.
Giờ đây, nàng vào Chu gia đã tám năm, một đường nâng đỡ phu quân gian khổ học hành, là tấm gương phấn đấu của biết bao nữ nhân. Phu quân trẻ tuổi đầy hứa hẹn, cùng nàng vợ chồng tôn trọng nhau, tiền đồ vô lượng. Dưới gối có một nữ nhi bảy tuổi, thông minh đáng yêu. Bà bà càng là bậc trưởng bối, khoan dung hiền từ, các thiếp trong nhà cũng kính phục nàng - vị chính thất này, cả phủ từ trên xuống dưới đều hòa thuận vui vẻ.
Nhưng chỉ có bản thân Sở Lâm Lang hiểu rõ nhất, tất cả những điều trên đều là nói láo!
Ngày sinh thần 24 tuổi, tuyết rơi dày đặc, Sở Lâm Lang cầm tờ thư hoà ly, chịu đựng sự châm chọc "nàng đừng có khóc lóc quay về cầu xin ta" của trượng phu, giữa tuyết trắng xóa, lẻ loi rời khỏi Chu gia mà nàng đã gây dựng suốt tám năm.
Khi nàng ngồi trên xe ngựa, lặng lẽ lắc mai rùa để bói vận mệnh tương lai, tấm màn xe bị người nọ vén lên, chỉ thấy "gian thần" chuyên quyền làm càn trong triều - Tư Đồ Thịnh, kẻ có thâm thù đại hận với nàng, đang phất mày kiếm, cưỡi ngựa song hành cùng nàng giữa tuyết bay lả tả.
Sở Lâm Lang hít sâu một hơi: Tên này thù dai đến mức nào? Giữa trời tuyết lớn mà cũng đến xem trò cười của nàng sao?
Nàng không biết, Tư Đồ Thịnh đã chờ đợi ngày này, chờ đã quá lâu rồi...
_____
Giới thiệu ngắn gọn: Con đường hoà ly của người vợ nhà cao cửa rộng.
Ý nghĩa: Nghe theo con tim, sống thật với chính mình.
Lời từ editor: "Tuý" có nghĩa là "say", "quỳnh chi" là nhánh ngọc, cành ngọc. Gộp hai vế lại thì tên truyện mang nghĩa là say mê cành ngọc, ngọc gì thì ở đây rõ ràng là nữ chính rùi.
Truyện có nữ chính rất hay nói bậy, văn phong của tác giả trong bộ này cũng mang tinh thần dân dã, hài hước như nữ chính vậy nên các bác đừng ngạc nhiên khi thấy tui edit luôn từ chửi bậy trong truyện nhé =))
Về danh xưng, xưng hô trong truyện thì mình sẽ để nhiều từ cổ đại gốc trung kiểu như tế tử, tiểu di tử, tiểu cữu tử. Những từ này khi xuất hiện lần đầu mình sẽ ghi chú ngay bên dưới. Tuy nhiên cũng có nhiều chỗ mình quên thì các bạn hãy nhắc mình nhé, vì truyện khá dài nên nhiều khi beta đến một chương nào đó mình chỉ Ctrl H thui chứ không có đọc lại.
Còn một số từ mà nhân vật chính chửi bậy dân dã thì mình sẽ để theo cách xưng hô Việt nha. Kiểu như "cha mẹ nhà hắn" thay vì "phụ mẫu nhà hắn".
Danh sách chương
- Chương 1: Sáng sớm tình cờ gặp gỡ
- Chương 2: Đông Nam Đại Cát
- Chương 3: Thiếu sư kỳ nhân
- Chương 4: Tính con rùa
- Chương 5: Ý đồ Của khách quý
- Chương 6: Nhã hứng thi văn
- Chương 7: Khó xử
- Chương 8: Gặp lại trên phố
- Chương 9: Vu oan giá họa
- Chương 10: Tiễn biệt nơi đình đài
- Chương 11: Vây xem hành hình
- Chương 12: Hàng xóm điên
- Chương 13: Tự mình đến cửa
- Chương 14: Đàn gảy tai trâu
- Chương 15: Tình cờ gặp ở chùa núi
- Chương 16: Diêm vương đến cửa
- Chương 17: Không phải người hoàn hảo
- Chương 18: Không phải người tốt
- Chương 19: Thay người chữa thương
- Chương 20: Âm hồn bất tán
- Chương 21: Hộ tống phu nhân
- Chương 22: Thay hình đổi dạng
- Chương 23: Hương vị quê nhà
- Chương 24: Như tắm gió xuân
- Chương 25: Thăng tiến từng bước
- Chương 26: Một cái hầu bao
- Chương 27: Chuyện bại lộ
- Chương 28: Nói chuyện mua bán
- Chương 29: Yếu ớt vô dụng
- Chương 30: Một chén trà ngon
- Chương 31: Thần hộ mệnh
- Chương 32: Lấy lại tiền vốn
- Chương 33: Ai muốn tái giá
- Chương 34: Đừng trở về nữa
- Chương 35: Chó cậy gần nhà, gà cậy gần chuồng
- Chương 36: Hỏi đến án oan